Đỗ Minh Tuấn
Rất cần những cái đầu quyền lực tỉnh ngộ ngay cơn u mê quá dài để đứng ở tầm nhìn cả nước, tìm mọi cách chặn đứng chiến lược sâu hiểm của bè lũ họ Tập hiện đang bày đủ trò độc ác trên khắp các địa hạt kinh tế, chính trị, văn hóa, an ninh… Ngay trên địa bàn đất nước chúng ta mà thương lái, doanh nhân và tay sai của chúng tự do ngang dọc lộng hành, nhằm tiêu diệt từ từ nhưng bằng được giống nòi người Việt, như tằm ngốn lá dâu. Không cần phải kèo nài đến cùng việc ký kết bỏ cấm vận vũ khí sát thương của Hoa Kỳ mà thực chất chỉ cốt có một bằng chứng trấn an dân chúng rằng Siêu cường số một thế giới rõ ràng tin tưởng ở tư cách độc lập của Đảng Cộng sản đây, chứ làm gì đào đâu ra tiền để mua, hoặc chỉ mua vài cái làm cảnh là cùng, trong khi đó thì lại vẫn cứ thì thọt “hảo hảo” với kẻ thù truyền kiếp, để cho chúng tiếp tục thắng những món thầu béo bở khiến nhà máy, công trình nào xây dựng lên cũng chỉ có lỗ và hỏng, tài nguyên tan nát, môi trường bị xâm hại từ biển lên đến rừng, kinh tế càng suy kiệt; để cho chúng vẫn ngang nhiên tuồn hàng độc vào quốc nội như nước, phá hoại nông nghiệp, thực phẩm, sinh kế của người Việt tận gốc… Đó mới chính là những vũ khí sát thương lợi hại bắn vào đầu cả nước, làm cho dân chúng rã rời, bệnh tật và chết dần mòn, giúp chúng tha hồ nhảy vào lập làng Tàu như vào chỗ không người. Còn các vị thì dù không muốn cũng nghiễm nhiên trở thành một thứ hàng thần lơ láo, bị lịch sử nghìn đời nguyền rủa là những kẻ bán nước cầu vinh. Bauxite Việt Nam |
Một đất nước dám làm tất cả mọi chuyện mà người khác không dám làm, dám cho quân đội bắn, xe tăng cán chết cả vạn sinh viên biểu tình, dám tổ chức mổ cướp nội tạng hai triệu người mà báo mạng phanh phui, xúi giục tay sai Pôn Pốt đập đầu diệt chủng chính dân tộc mình giết chết hàng triệu người…
Hơn nữa, thực tế đã, đang ở mức độ báo động quá nghiêm trọng khi Trung Quốc đã, đang có kế hoạch dùng vũ khí sinh học để thầm lén giết người Việt Nam hàng loạt với những sách lược rất rõ ràng, lúc thầm lặng, lúc ồn ào, lúc từ từ, lúc khẩn trương, nhộn nhịp như vơ vét tận thu nông sản, nhu yếu phẩm như thủy sản, gạo, đường, heo, gà vịt, trứng, cao su… Tận thu xong đến tận diệt như thu mua cau non, cam non, lá mãng cầu, nụ thanh long, dừa non, gỗ sưa, rễ sim, xơ dừa, hoa ngâu, móng trâu, đuôi bò… Tận thu, tận diệt rồi chờ khan hiếm mà tuồn “hàng độc” gạo nhựa, trứng gà vịt giả hoặc sử dụng bỏ hoá chất vào thực phẩm như sữa nhiễm chất độc melamine sẽ làm trẻ em sạn thận, các ngũ tạng động vật ngâm formol, trái cây tẩm hoá chất, đặc biệt là giá cực rẻ nên bà con nghèo quá phải ăn…
Chưa kể những vụ giả vờ đẩy giá thu mua đỉa, ốc bươu vàng, khoai lang, dưa hấu… rồi bỏ mặc làm kiệt quệ người nông dân mà mức độ đã quá nghiêm trọng khi bệnh ung thư hiện ngày càng tăng bất thường…
Để trả lời tại sao? Có lẽ ở góc độ của mỗi người sẽ nhìn nhận, đánh giá mỗi khác nhưng chắc không ai phủ nhận rằng: Cốt lõi tốt đẹp thành đạo lý mà hiện thực đã từng với 4.000 năm văn hiến của tổ tiên, ông cha chúng ta và cũng là mong ước của mọi người hôm nay là làm sao được hạnh phúc, vui sống cùng nhau trong một môi trường cộng đồng nhân ái, an lành, bất chấp vùng miền, gia cảnh, giai cấp xuất thân… có còn không khi sự giả dối đã, đang lên ngôi, sự lưu manh hoá ngày càng lộng hành nhan nhản với chửi bới những người tiến bộ, trung trực bất đồng chính kiến bất chấp họ là ai, quá trình cống hiến?
Cứ khác quan điểm là quy chụp suy thoái, phản động, thế lực thù địch thì còn đâu là đoàn kết, chung sức chung lòng? Nhà nước không thể lo nổi cái gì nếu không tập hợp được trí lực, vật lực, nhân lực của toàn dân.
Yêu nước thương nòi đã là đạo lý ngàn đời gắn liền với nhau không thể tách rời. Đã yêu nước là bắt buộc phải biết thương nòi, thương núm ruột đồng bào mình cùng dòng máu da vàng, cùng Con Hồng Cháu Lạc, cùng sinh ra và lớn lên và đương nhiên phải có bổn phận với quê hương, Tổ quốc. Tổ quốc không của riêng ai như cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt đã nói: “Tổ quốc là của mình, dân tộc là của mình, quốc gia là của mình, Việt Nam là của mình, chứ không phải là của riêng của người cộng sản hay của bất cứ tôn giáo hay phe phái nào cả”. Chứ không phải bắt buộc có yêu chủ nghĩa xã hội mới là yêu nước bởi trên thế giới đa phần không theo chủ nghĩa xã hội nhưng lòng yêu nước thương nòi của họ thì chắc chắn không vô can, vô cảm, như nhân dân Israel, Singapore, Hàn Quốc, Nhật Bản, Thuỵ Điển, Na Uy, Thuỵ Sĩ, Hà Lan.
Ai đã phá hủy nền văn hoá truyền thống, đã làm băng hoại đạo lý dân tộc từ đùm bọc sát cánh bên nhau trở thành nghi kỵ, hằn thù, tiêu diệt lẫn nhau chỉ vì giai cấp xuất thân, chỉ vì bất đồng chính kiến mà lẽ đương nhiên con người tự do thì ai cũng phải có và cần được tôn trọng mà cớ tại sao phải quyết liệt một mất một còn để thắng làm vua thua làm giặc? Ít hơn thì phê và tự phê làm cho con người luôn phải cảnh giác, nghi kỵ, hiềm khích lẫn nhau, không ai dám tin ai. Vừa yêu thương, vừa cảnh giác thì những đứa trẻ mới lớn, tuổi hồn nhiên sao biết tách bạch mà giáo dục quá nặng nề chính trị hoá, biến các môn văn, sử… thành các môn tuyên truyền là chính mà xao nhãng giáo dục nhân cách nên người bởi văn tức là người, sử là gốc… Cái tốt học thì khó nhưng cái ác, cái xấu mà cổ xúy thì nảy nở như nấm gặp mưa qua các lễ hội “cướp có văn hoá” hay đâm trâu chém lợn dã man…
Tự khi nào người Việt Nam đã quên đi truyền thống văn hóa, đời sống tinh thần “Bầu ơi thương lấy bí cùng, tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn” để trở nên vô cảm? Bản sắc dân tộc ở đâu khi người làm cán bộ miệng thì hô to đầu môi chót lưỡi nhưng bỏ mặc đời sống cần lao của nhân dân mà xây dựng đền miễu đầy khắp rồi bỏ hoang? Trụ sở hành chính thì hoành tráng nhưng tiếp dân giải quyết việc cho dân thì ì ạch, chưa nói là hành dân là chính.
Phải chăng cái ý thức hệ đấu tranh giai cấp, chuyên chính vô sản mà Trung Quốc đã thành công khi Việt Nam thành một vùng đệm cho chúng lợi dụng trong cuộc chiến tranh lạnh xưa kia và ngay cả mấy chục năm hoà bình rồi sự độc hại vẫn còn gặm nhấm, xâm lấn linh hồn, văn hoá Việt Nam phải chạm đáy vẫn chưa thôi? Vẫn đang bất động hoá đá trước mọi hiểm họa lồ lộ của kẻ thù truyền kiếp bao vây, xiết chặt, tiêu diệt dần dần bằng vũ khí sinh học, bằng tuồn chất độc vào thực phẩm, thức uống, đồ chơi trẻ em, quần áo lót phụ nữ, xả thải ra biển… để suy kiệt giống nòi một dân tộc, một đất nước mà chúng muốn thôn tính trên con đường thực hiện bá chủ “Giấc mơ Trung Hoa” mà cụ thể đã ngang nhiên cưỡng chiếm Biển Đông, đã ngạo mạn tuyên bố với toàn thế giới rằng là của tổ tiên chúng, ngang ngược chặn nước đầu nguồn sông Mekong để tiêu diệt đồng bằng sông Cửu Long nơi sinh sống gần hai mươi triệu con người Việt Nam…
Một dải đất hình chữ S sạch bóng người Việt thì còn gì bằng đối với chúng, mà thích thú hơn nữa là tự người Việt giết hại lẫn nhau, chuyên chính vô sản với nhau giống như chúng đã từng thành công đối với việc điều khiển tập đoàn phản động Khmer đỏ tổ chức diệt chủng chính dân tộc mình hoặc nếu được thì đổ thừa cho đối thủ là Mỹ thì thượng sách…
Đ. M. T.
Nguồn: FB Đỗ Minh Tuấn