Hương đức hạnh không ngừng bay xa

Nguyễn Thanh Huy

Dạ Ngân

Một nguồn tin khả tín với tôi (bạn FB, có chị là hàng xóm với gia đình Ngài), rằng Ngài được đưa về tận quê nhưng không muốn gặp gia đình và thế là, người ta tìm một chỗ cho Ngài ẩn. (Ngài đâu phải đứa trẻ mà đem về nhà kiểu vậy), cho thấy xác quyết dứt lìa mọi thứ của hạnh tu ở Ngài.

Chúng ta yêu quý và thương nhớ Ngài, nhưng Ngài cũng khuyên mọi người hãy trở về, từ tâm và làm ăn. Chúng ta thấy sư Minh Tạng còn phải tập đi chân trần, nói chung ai theo hạnh- đầu- đà là phải tự học pháp và tự tu tập đi đã.

Là duyên, Ngài bỗng sáng loè rồi ẩn dật. Chúng ta hãy tin Ngài vẫn đường tu, tự do tu và rồi chúng ta sẽ diện kiến Ngài lúc khác, khi dân trí cao hơn, xã hội nhờ ánh sáng Ngài mà trong hơn. Không ai có thể vùi dập Ngài được đâu, thời đã khác. Tôi bình tâm tin và tôi đã khác đi, từ tháng 5 lịch sử vừa mới đây. Nam mô a di đà Phật.

*****

Kim Dung Pham

Hôm nay là ngày Mùng Một âm lịch, bất ngờ đọc được bài viết này. Cho dù có một vài chỗ nhìn nhận mình ko đồng cảm với tác giả, nhưng bài viết cho bạn đọc một cái nhìn thấu đáo và rất hay về Tu sĩ TMT với “Hạnh đầu đà”.

Mình rất thích bức ảnh. Tu sĩ chỉ còn một mình, tin rằng ông vẫn tiếp bước trên hành trình đến với Đức Phật, tiếp cận và tu tâm Đạo hạnh của Ngài

Nam Mô Bổn Sư Thich Ca Mâu Ni Phật!

*****

Kim Dung Pham

HÀNG CHỤC NGHÌN CÚ SÉT GIÁNG XUỐNG HÀ NỘI SÁNG NAY

(Nguồn ảnh: FB Uông Ngọc Dậu)

Từ sáng và cả ngày hôm nay, mạng XH xôn xao hiện tượng và thông tin trên các báo- hàng nghìn cú sét giáng xuống HN sáng nay. Trung bình cứ 10 phút có 475 cú sét đánh xuống đất tại khu vực Hà Nội và vùng lân cận. Có thời điểm trong 01 giây có tới 10 cú sét được ghi nhận. Khiếp quá

Sét là hiện tượng thiên nhiên thường tình nhưng có lẽ đây là lần đầu tiên "mật độ" sét trong một thời gian ngắn dày đặc giáng xuống HN. Giữa lúc mới đây vụ việc Tu sĩ TMT khất thực khiến cả XH dậy sóng, ngưỡng mộ xen lẫn phủ nhận, thị phi… Và bất ngờ tăng đoàn cùng Tu sĩ đã bị giải tán vào đêm trước. Còn Tu sĩ "tình nguyện" dừng đi khất thực trong sự hoài nghi đa chiều.

Dù chỉ là hiện tượng thiên nhiên, nhưng người Việt trong sâu thẳm tâm lý, vẫn có nỗi sợ tâm linh "nguyên thủy" với những hiện tượng bí ẩn của thiên nhiên, của tạo hóa. Nên mạng càng ồn ào…

Mình chỉ nghĩ, cho dù chỉ là hiện tượng Thiên nhiên nhưng những cơn giận của Trời Đất ko nên xem thường. Con người cần phải sống thiện tâm, thiện lương, thiện lành, ko làm điều ác với đồng loại, với cộng đồng. Nhớ năm nào, sau vụ Đồng Tâm bi thảm, năm đó tối 30 Tết một trận mưa đá khủng khiếp, một hiện tượng kỳ lạ, như Trời Đất nổi giận. Lòng người năm Tết đó ảm đạm, buồn bã vô cùng. Hình như con người một khi hành xử thất đức, luật đời ko xử nhưng còn Luật Trời. Hãy biết sợ Luật Trời

Có câu "Trời Phật vẫn có mắt" là để răn dạy con người nên hành xử có Nhân tính. Có vậy, lương tâm ta mới thanh thản, tâm hồn ta mới Bình an.

Nam Mô A Di Đà Phật!. Cầu mong Tu sĩ Thích Minh Tuệ có nới ẩn tu an yên, thân tâm luôn an lạc!

Có thể là hình ảnh về văn bản cho biết 'Khu vực Hà Nội hứng hơn 7.000 cú sét dội xuống trong trận mưa giông sáng nay Anninh xando 26 26phút phút'

Bật Sinh

Nhân vụ sấm sét hôm qua, em xem ngay bản đồ sét đánh chủ yếu xuất phát từ hướng Tây Bắc và hướng Tây Nam chị ạ.

Sách Binh thư yếu lược, quyển 1, chương 1 Thiên tượng của Hưng Đạo Vương ghi rằng:

"Nếu sấm động ở hướng Càn (Tây Bắc), đó là điềm xấu.".

“Nếu sấm động ở hướng Khôn (Tây Nam), sẽ có tai nạn lớn”.

Như vậy, Càn (trời) và Khôn (đất) đều báo điềm chẳng lành. Em không mê tín dị đoan, sách của Hưng Đạo Vương viết sao thì em trích nguyên văn trong ngoặc kép vậy.

Kim Dung Pham

Bật Sinh Hay quá em. Ko thể coi thường. Luật Trời cho những kẻ ko sợ Luật Đời

*****

VÌ SAO THIÊN LÔI KHÔNG ĐÁNH TRÚNG?

Hoàng Tuấn Công

Kim Dung Phạm: Hay quá. Đáng mặt Hoàng Tuấn Công. Hay ko chịu được. Title bài xin phép tạm đặt ạ.

——-

Ngọc Hoàng: “Thiên Lôi! Ngươi cầm cả một danh sách dài dằng dặc như vậy, mà vẫn về tay không, lại còn tiêu tốn của Thiên đình 10.512 số điện là sao?”

Thiên Lôi: “Dạ bẩm, thần đã rất nỗ lực, nhưng toàn vướng vào vùng cấm ạ!”

Ngọc Hoàng: “Nói láo! Làm gì có vùng cấm nào!?”

Thiên Lôi: “Dạ bẩm, “vùng cấm” ấy thuộc Điều luật “Thiên Lôi bất đả ngật phạn nhân” (Thiên Lôi không đánh người đang ăn) của Thiên đình, mà dưới Âm phủ cũng có Điều tương tự “Diêm Vương thôi mệnh bất thôi thực” (Diêm Vương đòi mạng cũng không giục người ta ăn nhanh lên). Cả buổi sáng thần kè kè trong tay danh sách ấy, nhưng ngặt nỗi mỗi khi vung búa lên thì thấy thằng nào, con nào cũng đang phồng má trợn mắt nhồm nhoàm những miếng rõ to, nên đành chịu!

Ngọc Hoàng bối rối: “À, à…Ra vậy. Mà chúng nó ăn gì mà ăn lắm thế, chín giờ sáng mà vẫn còn ăn là sao?”

Thiên Lôi: “Dạ bẩm. Chúng ăn đêm ăn ngày, ăn dày ăn tất, đớp miếng nào ra miếng đó, ghê gớm lắm ạ!”

Ngọc Hoàng: “Hừm! Thế còn chuyện 10.512 số điện thì sao?”

Thiên Lôi: “Dạ, là do thần giận dữ, nổi một trận lôi đình cảnh cáo chúng nó rồi mới quay về ạ”.

Ngọc Hoàng: “Thiên Lôi nghe rõ đây. Từ nay về sau những đứa "ăn đêm ăn ngày, ăn dày, ăn tất" không thuộc Điều luật “Thiên Lôi bất đả ngật phạn nhân”, nghe rõ chưa!”

Thiên Lôi : “Dạ bẩm, Ngọc Hoàng sáng suốt! Ngọc Hoàng sáng suốt!”

Có thể là hình vẽ ngẫu hứng

Cho tới hôm nay, “hạnh đầu đà” không còn là cụm từ xa lạ. Nhắc đến nó ta sẽ nghĩ ngay đến sư Minh Tuệ, mặc dù ông không phải là người thực hành hạnh này đầu tiên và duy nhất.

Điều gì làm nên một liên tưởng mặc định như vậy? Vì hạnh tu này quá khó, không mấy ai làm được, và trong cái thời buổi mạt pháp này nó là thứ gì đó xa lạ, lập dị, kì quái. Nên sự xuất hiện của sư Minh Tuệ đã khiến hạnh đầu đà như là pháp tu của riêng ông.

Nhìn lại lịch sử, ngay thời Đức Phật tại thế, pháp tu này có không ít người thực hành, nhưng không phải ngẫu nhiên mà đại đệ tử Ca Diếp được gọi là “đệ nhất đầu đà”, nghĩa là chỉ ông mới thực hành một cách nghiêm trì và đầy đủ nhất.

Lịch sử Phật giáo trải dài gần 2600 năm, tất nhiên đã từng có không ít cao tăng, thánh tăng chọn lựa con đường này và đạt được thành tựu viên mãn.

Nhắc lại để minh định rằng không nên nhầm lẫn giữa hạnh đầu đà mà sư Minh Tuệ đang hành trì là giống với cách tu của các nhà sư thuộc phái Khất Sĩ ở miền Nam trước 1975, hay những tu sĩ thuộc phái Nam Tông bây giờ. Giữa họ có một số điểm chung ở các pháp hành và giữ gìn giới hạnh. Nhưng ở sư Minh Tuệ, ông mới là người thực hành nghiêm mật và rốt ráo tất cả 13 hạnh đầu đà ấy.

Đó là lý do vì sao người ta kính trọng, ngưỡng vọng ông, đặc biệt ngay trong giới tăng ni hoặc những bậc cao tăng đức độ cũng phải tán thán.

Vì sao vậy? Vì họ rõ hơn ai hết, ở thời điểm hiện tại, ông là duy nhất. Cho nên, cần hiểu cho đúng, sức hút của ông, sự lan toả của ông là do chính giới hạnh mà ông đắc được, chứ không phải là nhờ truyền thông và mạng xã hội (tất nhiên họ cũng có phần trong đó).

Vẫn có một số người đánh đồng, việc tu như sư Minh Tuệ cũng đang có đầy ở các nước Phật giáo Nam truyền, như Thái Lan, Campuchia, Miến Điện… Xin thưa, điều này không đúng. Ở các nước ấy họ tu thì cũng không khác mấy những tu sĩ Nam Tông ở Việt Nam. Có điều họ đông hơn, mạnh hơn, vì Phật giáo nước ta theo Đại thừa là chủ yếu.

Tôi có tham khảo qua một số tu sĩ mà họ đã đi qua nhiều nước trên thế giới, họ kết luận rằng như sư Minh Tuệ là rất hiếm. Đặc biệt, khả năng bộ hành đầu trần chân đất đi trên đường nhựa với sức nóng – bỏng da cháy thịt, có lẽ sức chịu đựng đó là vô đối. Nên nhớ, so với thời Ca Diếp đi khất thực, khi ấy chắc chắn không có đường nhựa, chỉ là đường đất và cây cối xanh tươi, bóng mát rất nhiều. Rõ ràng sư Minh Tuệ đã rèn luyện được một thân kim cang để có thể hành cước liên tục, mà trên nét mặt vẫn luôn bình thản, an lạc.

Như vậy, thực hành được hạnh đầu đà là một sự phi thường. Cho nên không gì ngạc nhiên khi sư Minh Tuệ được đánh giá là “một tu sĩ kiệt xuất nhất” trong lịch sử Phật giáo Việt Nam (1). Ngoài ra, cũng bởi hình ảnh của sư đã khiến bao người tỉnh thức, lột mặt bao kẻ dối gian, và nhiều người đã buông bỏ tất cả mà bước theo ông trên con đường cao thượng này.

Từ một hạnh đầu đà cứ thế đã có 72 hạnh đầu đà (2). Ta chưa bàn đến việc 71 hành giả kia có đủ căn cơ, ý chí để đi đến hết con đường hay không. Hoặc giả 71 vị ấy sẽ có bao nhiêu đầu đà đắc đạo. Việc đó không quan trọng, vì đâu phải cứ tu là đắc, cũng như thực tế ngày nay có bao nhiêu tu sĩ, bao nhiêu chùa chiền mà có thấy vị nào đắc quả được đâu! Cho nên, chỉ cần họ dám lựa chọn hạnh tu này đã là một sự dũng cảm hơn người.

Thế giới tìm một đầu đà đã hiếm trong khi đất nước ta lại có cả một đoàn tăng hạnh đầu đà. Vậy, điều này không đáng để Phật giáo Việt Nam tự hào với thế giới hay sao?

Có thể nói, hiện tượng này là hi hữu, khiến âm vang các nẻo, rúng động chư thiên, vì ngay cả khi Đức Phật còn tại thế cũng không có đầu đà đông như vậy! Trớ trêu thay! Họ không lấy đó làm tự hào mà ngược lại họ không vui, lo lắng, bất an.

Thế là đoàn đầu đà phải bị chấm dứt. Có lẽ, nếu không có bước đi này đoàn tăng ấy sẽ còn tăng thêm mỗi ngày và con số là không ai có thể biết trước. Khi ấy không biết thế giới nhìn vào chúng ta với con mắt như thế nào đây?

Khi họ bị chặn đứng, chia tách, giải tán, đó là thời khắc u ám, ảm đạm với tất cả những người mộ đạo và lương thiện. Nhưng lập tức, như một tia sáng lóe lên khi mà những con người ấy rải đi khắp nẻo tìm nhau, cũng là lúc hạnh đầu đà xuất hiện mang theo hạt giống bồ đề rải khắp nơi nơi, và một lần nữa hương đức hạnh được lan xa, bay cao.

Chỉ cần thấy một vị đầu đà người ta sẽ nhớ ngay về sư Minh Tuệ, và chỉ như thế người ta đủ biết người tu là như thế nào – người tu không cần ăn ngon mặc đẹp, người tu càng không được giữ tiền bạc. Khi đó các giá trị chân – ngụy, chánh – tà, thiện – ác, tự khắc lộ rõ. Và chúng Phật tử sẽ tự biết họ phải làm gì.

Chưa dừng lại ở đó, sức mạnh của hạnh đầu đã như đã ăn sâu vào tâm thức mỗi người, nên ngay cả khi không gặp một vị đầu đà trước mặt mà chỉ cần nhìn thấy vài miếng vải rách, vải nhiều màu thì cũng đủ khiến họ nhớ về một đầu đà Minh Tuệ. Đây cũng chính là giá trị tỉnh thức mà ông đã mang lại, một khi nó đã gieo vào đầu thì không một quyền lực nào có thể tẩy trắng đi được.

Vậy nên, cho dù ông có bước đi hay dừng lại, cho dù những huynh đệ kia có tìm thấy nhau hay tan rã; thì sự tỉnh thức vẫn không thể quay đầu, nó sẽ tiếp tục hành trình, nó phải hoàn thành sứ mệnh; và đến một lúc nào đó ta lại thấy hạnh đầu sẽ có ở muôn nơi, có lẽ cũng sớm thôi!

——

P/S: Hôm nay 5/6 sét ở bầu trời Hà Nội cả ngàn cơn. Hi hữu. Kẻ vô thần lại thường hay sợ hãi, người tín thần thì đã có đức tin. Xưa nay thiên nhân cảm ứng, người xưa dạy chớ có nghi ngờ.

——

Chú thích:

(1) Tăng đoàn GHPGVNTN

(2) Ngay cả trong số đó nếu có vài vị giả tu.

——

Nha Trang, 05/06/2024

N.T. H.

Có thể là hình ảnh về 1 người và đền thờ

Nguồn: FB Nguyen Thanh Huy

This entry was posted in Dạ Ngân, Phạm Kim Dung, Phật giáo nhà nước, Thích Minh Tuệ, Tu thật tu giả. Bookmark the permalink.