Alfred Kokh, Cựu Phó Thủ tướng Nga
Nguyễn Ngọc Chu dịch
Trận chiến Bakhmut đang rất khốc liệt. Nhưng kết cục toàn cuộc chiến đã được cựu Phó thủ tướng Liên bang Nga Альфред Кох khẳng định trong bài viết ngày 12/3/2023 |
Một năm mười lăm ngày chiến tranh trôi qua. Không có gì mới xảy ra trên chiến trường trong các ngày đêm vừa qua. Không có gì. Ngoại trừ, bọn chiếm đóng Nga đã đến đất của người khác và giờ đây đang dùng hết sức lực bám lấy những gì không thuộc về chúng. Và thậm chí chúng muốn chiếm đoạt một cái gì đó. Không có tội ác nào mà chúng chưa phạm phải. Chúng đã tiêu rất nhiều tiền, đóng vào quan tài hàng trăm nghìn người mình và người khác. Chúng đã tiêu diệt tương lai đất nước mình và danh tiếng của nhân dân mình.
Và được gì đổi lại? Không có gì. Không có gì ngoài sự căm ghét và khinh miệt của loài người. Những lãnh thổ chiếm hữu lố bịch mà họ dùng để an ủi cư dân của họ không thể gây ấn tượng ngay cả đối với một kẻ ngu ngốc bệnh tật. Đó là đống đổ nát hoàn toàn, hàng đống thiết bị hỏng, và những bãi mìn bất tận, mà để rà phá hết chúng cần đến nhiều thập kỷ. Nhưng ngay cả những chiếm hữu này cũng không thể được đưa vào thành tài sản. Cần phải bảo vệ chúng với cái giá mất mát to lớn, bởi vì, không ai trên thế giới công nhận quyền của họ đối với những vùng đất này, và họ được thông báo rõ ràng rằng, chiến tranh sẽ còn tiếp tục chừng nào họ còn chưa đi khỏi nơi đó.
Bây giờ tất cả đều hiểu rõ rằng họ sẽ phải đối mặt với hàng thập kỷ bị cô lập và khinh miệt. Rằng cuộc sống của cả một thế hệ người Nga đã bị ném vào nhà vệ sinh và giờ đây nó biến thành một cuộc sinh tồn buồn tẻ cùng sự ghen tị bất lực đối với tất cả nhân loại còn lại. Rằng họ sẽ phải trả giá đầy đủ cho sự kiêu ngạo và tự phụ hoang dã mà họ đã tự mua vui cho mình trong suốt những năm trước.
Họ đã không còn nghĩ đến chiến thắng nào nữa. Họ đang điên cuồng tìm cách để bảo toàn hiện trạng đang nhìn thấy. Họ cần tự an ủi mình với ít nhất một trận hòa. Tâm lý của họ sẽ không chịu đựng nổi sự thất bại. Nhưng họ sẽ phải uống chén đắng của thất bại đến tận đáy. Và họ sẽ cần rút ra kết luận từ những gì họ đã làm và họ đã kết thúc ở đâu.
Nga, Nga… Người đã làm gì với chính mình… Chúa ơi… Làm thế nào các anh, những người đồng bào cũ của tôi, chịu đựng được sức nặng của mọi tội ác của các anh khi quy mô tội ác mà các anh đã gây ra cuối cùng bắt đầu chạm đến chính các anh… Các anh đã làm hỏng mọi thứ. Cuộc sống của chính mình, cuộc sống của con mình. Sự tôn trọng của thế giới còn lại. Tương lai của mình. Tất cả của cải mà Chúa ban cho các anh, các anh đã tiêu vào việc giết chóc và hủy diệt. Không có gì dùng để cải thiện cuộc sống của các anh. Làm cho nó đẹp hơn, ý nghĩa hơn, thú vị hơn. KHÔNG. Tất cả mọi thứ đã được phụng sự cho ý tưởng trả thù và bành trướng.
Mong muốn thoát khỏi sự giám hộ áp sát của phương Tây với những khiếu nại bất tận về nhân quyền, các anh đã quyết định, rằng có thể bơi lội tự do. Nhưng sự thật đáng buồn nằm ở chỗ, tách xa phương Tây, các anh đã bơi vào nanh vuốt của Trung Quốc. Và phía trước đang đợi chờ các anh sự sực hiểu: thế nào là tù nhân của họ. Nga quá nhỏ để đóng một vai trò độc lập. Nó không thể là trung tâm quyền lực. Và người Nga sẽ phải phát hiện điều khám phá đáng buồn này.
Bốn mươi lăm năm tôi sống ở Nga chắc chắn ở một mức độ lớn đã hình thành tôi như một nhân cách. Trong những năm này đã có rất nhiều điều tốt đẹp. Thậm chí, có lẽ, nhiều hơn so với điều xấu. Và để biết ơn vì điều này, tôi muốn nói với những người Nga rằng tôi vẫn yêu các anh. Và tôi thương hại các anh.
Và tôi xin các anh: hãy nghe tôi, chứ không phải Putin. Vì Chúa, hãy lắng nghe những gì tôi sắp nói với các anh. Nga là một quốc gia không lớn, phát triển trung bình với cơ sở hạ tầng nghèo nàn và nền kinh tế cổ xưa. Người dân ở Nga nói chung có trình độ học vấn tồi và, ngoại trừ một số trường hợp hiếm hoi, chuyên nghiệp thấp.
Chịu sự áp bức khủng khiếp của cường quyền trong hơn một trăm năm (với những khoảng thời gian gián đoạn ngắn), người dân Nga đã hình thành một tâm lý độc đáo, cốt lõi của nó là hai câu tục ngữ: “Matxcova không tin vào nước mắt” và “Hôm nay bạn chết, còn Tôi chết vào ngày mai.” Con người hoàn toàn bị tước đoạt sự đồng cảm và mối liên hệ máu mủ. Lòng trắc ẩn và lòng thương xót (ngay cả đối với con cái và cha mẹ của mình) đối với họ dường như là sự hèn nhát không thể tha thứ. Còn lòng thương hại và sự tha thứ – là dấu hiệu của chứng trí nhớ yếu.
Một nhân dân như vậy – không tồn tại. Chỉ có những câu thần chú tuyên truyền về sự vĩ đại và vinh quang mà trên thực tế đã không có từ lâu. Nói một cách hình tượng, nhân dân đã chết trong các nông trại kiểu Stalin thậm chí còn nhiều hơn trong chiến tranh. Tất cả mọi thứ mà giai cấp thống trị của Putin, từ bản thân ông ta cho đến thành viên cuối cùng của FSB – đó là rác thải của nhân loại. Chỉ là rác và chất tẩy. Lợn hoặc cừu cũng có thể quản trị đất nước với cùng một thành công như vậy.
Hãy nhìn vào khuôn mặt của những kẻ thiểu năng này: Patrushev và Gerasimov. Lẽ nào có thể có những nghi ngờ nào đó thuộc về bổn phận của họ? Với một nền kinh tế như vậy, với nhân dân như vậy và với tầng lớp ưu tú như vậy, nước Nga sẽ không bao giờ có thể tương xứng với hình ảnh mà nó tự vẽ ra cho mình. Không có lực, sức mạnh và sự vĩ đại – không. Vâng, và chưa bao giờ có. Đây đơn giản chỉ là rối loạn tâm thần hàng loạt. Một bệnh lý tàn khốc gây ra bởi nhiều năm tuyên truyền.
Vì những điều nêu trên, các anh sẽ không bao giờ thắng cuộc chiến này. Tin tôi đi. Tôi hoàn toàn chân thành mong điều tốt cho các anh. Hãy chấm dứt nó ngay và rời đi. Hết. Cả quân đội và những thường dân tự coi mình là người Nga. Bằng cách này các anh giữ lại được mạng sống. Của mình và của những người khác. Ra đi, các anh sẽ thôi gánh nặng những tội lỗi vốn đã không thể chịu đựng nổi của mình.
Các anh nghĩ rằng tôi đủ ngây thơ để mong đợi các anh lắng nghe tôi? KHÔNG. Không một chút nào. Tôi viết bài này chỉ để giải tỏa lương tâm của mình. Bởi vì tôi biết những gì sẽ tiếp theo. Và vì vậy tôi coi đó là nghĩa vụ của tôi phải cảnh báo các anh. Dù biết rõ rằng không ai nghe tôi.
Và sau đó sẽ là thất bại khủng khiếp cho quân đội Nga. Và một số lượng khổng lồ quan tài sẽ đến nước Nga. Và kinh tế bị huỷ hoại. Và bị cô lập hoàn toàn. Và những góa phụ và người tàn tật sẽ tràn ngập đường phố các thành phố Nga. Và thậm chí có thể Nga sẽ biến mất khỏi bản đồ thế giới. Còn Ukraine và chúng tôi sẽ cùng nhau ăn mừng chiến thắng. Bởi vì chiến thắng là không thể tránh khỏi. Bởi vì chiến thắng sẽ thuộc về chúng tôi. Bởi vì việc làm của chúng tôi là chính nghĩa và do đó kẻ thù sẽ bị đánh bại. Vinh quang cho Ukraine!
Nguyên bản tiếng Nga: https://mayday.rocks/nemedlenno-prekratite-vojnu-i…/
Dịch giả gửi BVN