28/09/2022
LS Lê Ngọc Luân
Cần tôn trọng sự lựa chọn của mỗi ngườiViệc luật sư Võ An Đôn cùng gia đình đi Mỹ định cư theo diện tị nạn chính trị là điều được dự báo trước nên tôi không bất ngờ về thông tin này. Anh ấy đã quyết ra đi thì có vướng thêm vài thủ tục khác rồi cũng sẽ được gỡ sớm thôi. Tôi nghĩ rằng người ta không cần thiết phải có thêm một bản án với một mức án nhất định nào đó thì mới để cho anh ấy ra đi. Khi làm những vụ việc, vụ án xương xẩu, dễ va chạm, đặc biệt là va chạm với chính quyền, người làm chịu áp lực một phần, phần lớn hơn sẽ thuộc về người thân của mình. Tôi không tương tác thường xuyên với luật sư Đôn nên không biết và đánh giá được những khó khăn, áp lực mà anh ấy và gia đình đã trải qua trong thời gian qua nhưng với những gì mà tôi cũng đã từng nếm trải thì tôi hiểu được phần nào. Với tính cách ngang tàng như chúng tôi, làm khổ bản thân thì ít nhưng làm khổ những người thân quanh mình thì nhiều. Vì thế, nếu có bạn bè cũ không dám bắt chuyện nữa hay có người cộng tác âm thầm rút lui thì cũng là chuyện dần trở nên bình thường. Và rồi một ngày, chúng tôi trở thành kẻ lạc lõng, cô đơn giữa dòng đời vẫn lặng lẽ trôi. Giống như những người dám lên tiếng khác, luật sư Đôn yêu quý quê hương, đất nước mình và phải quyết định dứt áo rời bỏ là điều không dễ dàng. Không ít gương mặt đình đám đã “tắt ngấm” sau khi ra khỏi Việt Nam vì phải vất vả mưu sinh ở xứ người hoặc vì những lý do khác là điều mà bất kỳ ai đi sau không thể không suy nghĩ; anh Đôn cũng vậy. Thế nên, bỏ phía sau những lo lắng ấy để chấp nhận ra đi, chắc hẳn không phải là quyết định sống cho riêng bản thân mình, mà có thể là sự đánh đổi cho những người yêu thương, bù đắp cho họ những tháng ngày phiêu lưu của mình. …… Bản thân tôi, tôi thích những người dám sống, dám ở lại, nhưng tôn trọng quyết định của những người ra đi vì chỉ khi tôi là họ thì tôi mới hiểu được rằng việc ra đi của họ là đúng hay sai, nên hay không mà thôi. Đứng ngoài nhìn phiến diện và phán xét không phải là việc thường làm của tôi. Tôi đã gửi lời chúc mừng Luật sư Đôn và hy vọng mọi thứ sẽ suôn sẻ với anh ấy. Tôi chỉ có chút buồn là đất nước đang mất dần chỗ đứng, tiếng nói của người thẳng thắn, đàng hoàng. Không biết rồi đây, ta còn những ai để bè bạn. Dẫu là vậy, tôi vẫn sẽ ở lại đây để khóc cười cùng các bạn…
|
Tối ngày hôm qua, LS Võ An Đôn chụp tấm hình cùng người vợ thân thương và 3 đứa con yêu dấu nói lời tạm biệt quê hương Việt Nam để qua Mỹ định cư, sống một cuộc đời mới. Lời tạm biệt hết sức nhẹ nhàng, thân thương. Chỉ vài giờ đăng tải bài viết, gia đình LS Đôn nhận được hàng ngàn lời chúc rất tình cảm, một trong số ít đó là vài cái biểu tượng cười haha. Trong đó tôi có gửi lời chúc “Bình an và hạnh phúc ở miền đất mới nhé”!
Điều kỳ lạ nhất, theo quy định pháp luật Việt Nam thì Võ An Đôn hiện không phải luật sư (xét trên khía cạnh pháp lý) nhưng hàng loạt bình luận của nhiều người vẫn gọi Võ An Đôn là luật sư. Tôi hiểu rằng, ở đây xét về lý không còn là luật sư (dân hiểu, dân rõ) nhưng trong suy nghĩ và trái tim của họ Võ An Đôn mãi là luật sư. Đây là điều mà chúng ta ngẫm vì sao lại như thế?
Gia đình LS Võ An Đô trước giờ khởi hành, tuy nhiên ngay sau đó có lệnh tạm hoãn xuất cảnh đối với ông. Ảnh: FB Võ An Đôn
Sáng nay tôi thức dậy thấy tin LS Võ An Đôn bị tạm hoãn xuất cảnh từ cơ quan An Ninh tỉnh Phú Yên, văn bản ghi đúng ngày 27/9/2022 lên máy bay nên không thể đi, những đứa trẻ non nớt phải vật vờ nằm thiếp đi trên hàng ghế tại sân bay để chờ lấy lại hành lý khiến ai cũng xót xa. Xin không bình luận việc tạm xuất cảnh đúng hay sai vì không nắm rõ nhưng lòng tôi cảm thấy một nỗi buồn man mác.
Biên bản về việc “Tạm hoãn xuất cảnh” đối với LS Võ An Đôn. Ảnh: FB Võ An Đôn
Với tư cách cá nhân, Võ An Đôn là đồng nghiệp mà tôi quý, đó cũng là lý do vì sao đầu bài viết tôi dùng từ “luật sư”. Tôi đã có lần cùng giao lưu trò chuyện với LS Đôn, nói chung bên ngoài anh ấy hiền từ nhẹ nhàng.
Thời gian sắp tới, nếu gia đình LS Võ An Đôn qua Mỹ sinh sống, tôi mong anh ấy sẽ luôn nhớ về quê hương, nếu có tiếng nói hãy nói lời yêu thương, đóng góp một cách khoa học, văn minh nhất (có thể) cho quê hương để những người mến anh luôn mến!
P/S: Những gì tôi nghĩ, viết từ trước đến nay đều xuất phát từ sự mong mỏi, khát khao đến tất cả mọi người trên quê hương Việt Nam luôn thương yêu, đất nước, tổ quốc ngày phồn thịnh và văn minh hơn. Nếu ai có comment hãy nhẹ nhàng và yêu nhất có thể. Thù hận, cay nghiệt không giúp chúng ta tốt hơn. Chắc chắn.
Xin được lấy tấm hình thời anh biện hộ cho người dân bị đánh chết.
L.N.L.
Nguồn: FB Lê Ngọc Luân