Lưu Trọng Văn
Thật xấu hổ khi đọc tâm thư của tỷ phú Đỗ Anh Dũng, chủ tập đoàn bất động sản Tân Hoàng Minh, gửi lãnh đạo VN để xin lỗi vì không tham gia mua đất vàng ở Thủ Thiêm với giá trên trời nữa.
Biết nhục vẫn làm!
Lợi ích trên danh dự!
Trong tâm thư đầy lời lẽ ngợi ca lãnh đạo, khoe mẽ bố vợ là tướng an ninh, khoe mẽ động cơ chính trị, mà thấy buồn cho một nhà kinh doanh giàu có hàng đầu QG.
Nếu có phẩm chất một nhà kinh doanh có tự trọng, tỷ phú Dũng chỉ cần gửi thư đến ban đấu giá xin nộp phạt và bồi thường các tổn thất do việc mình bỏ không tham gia mua đất nữa là đủ. Sòng phẳng, không cần lý do.
Tiếc thay, nhiều tỷ phú là nhà kinh doanh nhưng không có phẩm chất của một nhà kinh doanh.
Mới đây tỷ phú Trịnh Văn Quyết chủ FLC bị Uỷ ban Chứng khoán điều tra về hành vi bán chui đến hơn 70 triệu cổ phiếu của mình gây tổn thất cho các nhà đầu tư do không được minh bạch thông tin.
Và có thể dẫn ra nhiều tỷ phú đôla VN có những vấn đề về phẩm chất như trên.
Hơn một trăm năm trước cụ Phan Châu Trinh nhà cách mạng vĩ đại nhất thế kỷ 20 của VN đã chủ trương một QG muốn phát triển phải có tầng lớp tư sản Dân tộc. Cụ và các đồng chí của mình đã vận động và trực tiếp hỗ trợ các nhà tư sản Dân tộc như Nước mắm Liên Thành.
Tiếc rằng các nhà tư sản Dân tộc của VN mới chỉ xuất hiện lẻ tẻ như Bạch Thái Bưởi, Trịnh Văn Bô… mà không thành một tầng lớp tư sản Dân tộc.
Sau năm 1954, tại miền Nam đã xuất hiện một tầng lớp tư sản Dân tộc nhỏ đang dần tạo nền tảng cho tầng lớp tư sản Dân tộc lớn, thì chiến tranh mở rộng dẫn đến không thể có nhà tư sản Dân tộc lớn tạo nên những thương hiệu lớn vượt tầm QG. Và các nhà tư sản trong đó có cả các nhà tư sản Dân tộc sau 1975 đều bị cải tạo hết.
Sau năm 1954 tại miền Bắc do sai lầm của kinh tế bao cấp, kinh tế nhà nước, các nhà tư sản trong đó có cả các nhà tư sản Dân tộc bị cải tạo rồi bị triệt tiêu.
Sau Đổi mới Đất nước năm 1986 đã dần xuất hiện một số tư sản Dân tộc tạo nên một loạt thương hiệu uy tín. Tiếc rằng một số nhà tư sản Dân tộc chân chính này chưa đủ sức cạnh tranh được với tầng lớp hùng mạnh các nhà tư bản thân hữu có lợi ích mật thiết với một bộ phận tham nhũng tha hoá trong chính quyền.
Sự khác biệt duy nhất của các nhà tư sản Dân tộc với các nhà tư bản thân hữu đó là Tinh thần Dân tộc.
Vì lợi ích của Dân tộc mà kinh doanh.
Vì niềm tự hào Dân tộc mà kinh doanh.
L.T.V.
Tác giả gửi BVN