Nhân ngày tưởng niệm 51 năm cuộc chiến đấu chống quân xâm lược Trung Cộng tại các tỉnh biên giới phía Bắc 17/2/1979, CLB LHĐ xin tri ân và thắp một nén nhang lòng cho tất cả đồng bào, chiến sĩ Việt Nam hy sinh trong cuộc chiến và chia sẻ những bài học rút ra từ cuộc chiến.
Cuộc chiến chống Trung Quốc xâm lược 6 tỉnh biên giới Việt Nam 17/2/1979-12/1989 là bài học lịch sử lớn không chỉ cho Việt Nam mà còn cho văn minh nhân loại.
1. Bài học nào cho lịch sử Việt Nam?
“5h sáng ngày 17-2-1979, 60 vạn quân Trung Quốc đồng loạt vượt biên giới kéo dài 1.400km tiến vào sáu tỉnh của Việt Nam gồm Quảng Ninh, Lạng Sơn, Cao Bằng, Hà Tuyên (Hà Giang, Tuyên Quang), Hoàng Liên Sơn (Lào Cai, Yên Bái), Lai Châu. Chúng điều động 9 quân đoàn chủ lực, 2.559 khẩu pháo, 550 xe tăng và thiết giáp tiến sâu vào đất Lạng Sơn, Lào Cai (30Km), Lai Châu (15km), Cao Bằng (50km).
Quân dân Việt Nam kiên cường chiến đấu bảo vệ Tổ quốc, loại khỏi vòng chiến đấu 62.500 tên địch, tiêu diệt, đánh thiệt hại nặng 3 trung đoàn, 18 tiểu đoàn, bắn cháy và phá hủy 550 xe quân sự, trong đó có 280 xe tăng, phá hủy 115 khẩu pháo và súng cối, thu nhiều vũ khí, bắt nhiều tên xâm phạm lãnh thổ Việt Nam.” (Trang 355, Tập 14, Lịch sử Việt Nam, NXB KHXH).
Mươi dòng trên là toàn bộ dung lượng “lịch sử chính thống” viết về cuộc chiến chống Trung Quốc Cộng sản xâm lược Việt Nam trong 10 năm ròng rã đẫm máu từ 17/2/1979 đến tháng 12/1988 trong bộ sách “Lịch sử Việt Nam” của Viện Sử Học, Viện Hàn lâm KHXH Việt Nam 15 tập, với 10.000 trang (khoảng 290.000 dòng).
Lịch sử rồi sẽ phải công khai sự thật số lượng người Việt Nam thương vong trong cuộc chiến chống Trung Quốc xâm lược ở cuối thế kỷ 20, nhưng theo các nhà quan sát phương Tây ước tính thì quân và dân Việt Nam hy sinh trong hai cuộc chiến biên giới mà nguyên nhân là từ Trung Quốc Cộng sản gây ra này khoảng 100.000 người.
Còn nhiều sự thật mà báo chí cùng nhân dân ở sáu tỉnh biên giới phía Bắc Việt Nam không bao giờ quên: 4 thị xã của Việt Nam là Cao Bằng, Lạng Sơn, Lào Cai, Cam Đường bị quân Trung Quốc phá hủy hoàn toàn; 6 tỉnh biên giới phía Bắc Việt Nam bị Trung Quốc phá hủy triệt để hạ tầng giao thông gồm cả đường sắt, đường bộ, cầu cống, điện, nước, và các cơ sở kinh tế kỹ thuật khác như trụ sở cơ quan, nhà máy, xí nghiệp, hầm mỏ, nhà ga, trường học, bệnh viện, bách hóa… nơi quân Trung Quốc đi qua. Chúng phá triệt để đến mức không một thanh ray, không một cột điện, không một cầu cống dù nhỏ đến đâu trên các con đường chúng đi qua không bị đánh mìn cho gục đổ, gẫy cong… Chúng làm vậy để triệt phá kinh tế Việt Nam, làm cho người Việt Nam không thể phục hồi nhanh sau cuộc chiến, mà phải đầu tư xây dựng mới toàn bộ, rất tốn kém.
Những sự phá hoại và chết chóc do Trung Quốc gây ra cho Việt Nam (1979-1989) đã vượt quá bao lần giá trị Trung Quốc “giúp” viện trợ vũ khí, lương thực và nhân sự và cho Việt Nam đuổi Pháp (1950-1954) mà thực chất là tạo vùng đệm an toàn cho biên giới phía Nam của Cộng sản Trung Quốc, và để VNDCCH chống VNCH (thực chất là giết hại đồng bào Miền Nam Việt Nam) và “đánh Mỹ đến người Việt Nam cuối cùng” (1954-1975)?
Nhiều sự thật, mà sách sử “chính thống” không nhắc đến, ví dụ vài dòng như sau:
Từ tháng 4/1984 – 12/1988, tại khu vực núi đá Vị Xuyên, Hà Giang là nơi được các chiến sĩ tiền tiêu Việt Nam ở các sư đoàn F356, F313, F312, F316… gọi là “lò vôi thế kỷ” (do hứng chịu hàng trăm ngàn quả đạn pháo cả hai bên, làm núi đá bị nung nóng thành vôi) đã đối đầu với nhiều sư đoàn, quân đoàn, quân khu của Trung Quốc tấn công đánh chiếm, tái chiếm giằng co từng mét đất biên cương, bộ đội Việt Nam đã tổn thất 4.000 (có nguồn ghi 5.000 ) sĩ quan chiến sĩ hy sinh, hơn 9.000 bị thương, hàng chục người bị bắt. Nhiều liệt sĩ Việt Nam ở khu vực này đến nay không có mộ, nhiều ngôi mộ vô danh vì cuộc chiến quá ác liệt nên thịt nát xương tan lẫn lộn, khi quy tập đã không xác định được hình dạng, họ tên!
Nhiều người Việt Nam trưởng thành vẫn tưởng nhầm cuộc chiến chống Trung Cộng xâm lược khởi đầu 17/2/1979 đã chấm dứt khi Đặng Tiểu Bình tuyên bố hoàn thành rút quân 16/3/1979 do đã “dạy xong cho Việt Nam bài học”. Sự thật là do Trung Quốc thất bại nặng nề về quân sự, do vũ khí lạc hậu, kỹ chiến thuật lạc hậu, chỉ huy tác chiến kém, huấn luyện kém… khi tiến đánh Việt Nam, Đặng đã chỉnh huấn như vậy khi họp Quân ủy Trung Quốc.
Đặc biệt là do những người lính Trung Quốc khi biết mình bị ĐCSTQ lừa “Trung Quốc phản kích tự vệ, chống Việt Nam xâm lược” thì tinh thần quân đội Trung Quốc suy sụp, nội bộ lủng củng vì không có chính nghĩa, vì Đặng và các cấp lãnh đạo cộng sản Trung Quốc tàn bạo đã dùng máu người Trung Quốc và Việt Nam để củng cố quyền lực cho cá nhân và nhóm đặc quyền của họ.
Chỉ riêng tại mặt trận Vị Xuyên, Hà Tuyên giai đoạn (1984-1989) quân Trung Quốc bị chết 15.178 tên, bị thương 17.757 tên.
Phía chiến sĩ Việt Nam cũng phải lấy máu xương để đổi lấy từng tấc đất Biên cương Tổ quốc. Chỉ trong một đêm 12/7/1984 mở màn chiến dịch tiến công tái chiếm các điểm cao 685, 1509, 772, 1030 do quân Trung Quốc đánh chiếm từ tháng 4/1984, riêng F356, quân đoàn 29, Quân khu II của Việt Nam đã thiệt hại hơn 600 sĩ quan, chiến sĩ (có nguồn ghi ngày đó, tại các điểm cao trên các sư đoàn Việt Nam bị thiệt hại 1200)”. (Tóm tắt trang 449, 450 sách VỊ XUYÊN & THẾ SỰ VIỆT TRUNG của Phạm Viết Đào).
Sử “chính thống” không ghi, nhưng báo chí nói nhiều đến việc quân Trung Quốc thảm sát dã man người Việt Nam ở Tổng Chúp: chúng giết 43 phụ nữ, trẻ em rồi quăng xuống giếng ở Tổng Chúp, xã Hưng Đạo, TP Cao Bằng tháng 3/1979; hay vụ thảm sát 64 sĩ quan chiến sĩ công binh Việt Nam ra xây đảo Gạc Ma ngày 14/3/1988, và Trung Quốc đã chiếm đảo Gạc Ma và nhiều đảo đá khác thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam đến nay.
Tại sao sách sử “chính thống” hiện đại của Việt Nam không liệt kê những thiệt hại vật chất và sinh mạng vô cùng thảm khốc của Việt Nam trong hai cuộc chiến biên giới do Trung Cộng gây ra (1977-1989), mà lại ghi khá rõ “ Việt Nam luôn luôn luôn biết ơn sự tận tình giúp đỡ của Chính phủ và nhân dân Trung Quốc” (trang 351, tập 14 Lịch sử Việt Nam, NXB KHXH) với những hạng mục vật chất, kinh tế, nhân sự khá chi tiết để “Việt Nam đánh đuổi hai nền văn minh Pháp và Mỹ” (1950-1975), để Việt Nam quay về thần phục Thiên Triều mọi mặt như ngàn năm phong kiến lạc hậu trước kia?
…
Nếu định nghĩa về chiến tranh xâm lược là một quốc gia đưa quân đi giết người của nước đối phương để chiếm lãnh thổ, thì cuộc chiến Trung Quốc xâm lược Việt Nam vẫn chưa kết thúc.
Từ vụ Trung Quốc xâm lược, bắn giết người Việt Nam để chiếm Hoàng Sa của Việt Nam 19/1/1974; tiếp đó là Bắc Kinh dùng cộng sản Polpot xâm lược Tây Nam Việt Nam; đặc biệt cuộc xâm lược 6 tỉnh biên giới Bắc Việt Nam từ 17/2/1979 – 12/1989; vụ thảm sát 64 sĩ quan binh sĩ Việt Nam tại Gạc Ma để chiếm Gạc Ma và một số đảo đá thuộc Trường Sa của Việt Nam 14/3/1988, đến nay Trung Quốc vẫn đang chiếm giữ và xây căn cứ quân sự trên đó. Có thể gọi đó là chiến tranh Trung Quốc xâm lược Việt Nam theo cách dùng “sức mạnh cứng”.
Nếu xét theo loại hình xâm lược bằng “sức mạnh mềm” như dùng chiến tranh tâm lý, chính trị, kinh tế, văn hóa, giáo dục, thể chế, ý thức hệ, luật pháp… để một quốc gia này bắt quốc gia khác phải quy phục, phải lệ thuộc, phải “gọi dạ, bảo vâng”, thì Trung Quốc cộng sản đã thực hiện loại hình này với Việt Nam ngay từ khi nước CHND Trung Hoa đặt quan hệ ngoại giao với Việt Nam từ ngày 18.1.1950, chính xác là từ khi giúp CSVN thành lập ĐCS tại Hongkong năm 1930 đến nay.
…
Nay Trung Quốc là kẻ vẫn ngang nhiên vẽ “đường lưỡi bò” để chiếm 80% Biển Đông, đang chiếm Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam; kẻ với chiến lược “vành đai & con đường” để bành trướng lãnh thổ; kẻ quấy phá biển đảo và thềm lục địa Việt Nam không để Việt Nam yên bình hợp tác với các nước khác khai thác dầu khí ở khu mỏ Cá Rồng Đỏ, bãi Tư Chính năm 2018, 2019…
Tháng 4 năm 2020, Trung Quốc tiếp tục đặt tên 2 huyện Đông Sa, Tây Sa gồm quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa và nhiều thực thể trong Biển Đông của Việt Nam, trực thuộc thành phố Tam Sa, tỉnh Hải Nam Trung Quốc một cách phi pháp trắng trợn, là bước hành chính hóa, hợp pháp hóa việc xâm lược Hoàng Sa, Trường Sa và Biển Đông của Việt Nam và các nước ASEAN.
Tháng 01 năm 2021 Quốc hội Trung Quốc đã thông qua Luật Hải cảnh, và Tập Cận Bình đã ký ban hành có hiệu lực ngay từ đầu tháng 02 năm 2021, trong Luật Hải cảnh cho phép tàu Hải cảnh Trung Quốc được bắn vào các tàu thuyền “xâm phạm biển đảo Trung Quốc”. Thực tế có nhiều vùng biển đảo trong đó do Trung Quốc xâm chiếm và mạo nhận của Việt Nam và các nước ASEAN. Đây là bước leo thang bằng pháp luật rất nghiêm trọng của Trung Quốc trong việc xâm lược biển đảo của Việt Nam, Philippine, Malaysia, Indonesia, Brunei, Đài Loan, Nhật Bản, Hàn Quốc. Nếu Hải cảnh Trung Quốc thực hiện Luật Hải cảnh đó, thì chính xác đó là hành động xâm lược trắng trợn các nước kể trên, để ĐCSTQ bành trướng ra Ấn Độ Dương – Thái Bình Dương và bá quyền toàn thế giới.
Kẻ thù đó ngày nay với “sức mạnh mềm” kinh tế, văn hóa, chính trị… đã lôi kéo được nhiều người mang dòng máu Việt Nam nhưng cơ hội chính trị và tham lam quyền lực và vật chất, nhiều kẻ mang danh là trí thức Việt Nam cũng bị mờ mắt, bị lú lẫn, đã vô tình hay hữu ý làm tay sai cho kẻ xâm lược đất nước Việt Nam của ông cha mình.
Bộ lịch sử của Viện Sử học của Viện Hàn lâm Khoa học Xã hội Việt Nam gồm 15 tập, hơn 10.000 trang, với khoảng 290.000 dòng, riêng giai đoạn năm 1930 đến năm 2000 đã có 6 tập (tập 9-15), với tổng số khoảng 3.600 trang (ước khoảng 103.000 dòng), trong đó viết cả chục ngàn dòng (ở hai tập 12, 13 với 1100 trang) về cuộc chiến ý thức hệ 1954-1975, cuộc chiến mà Cộng sản Trung Quốc “anh em” đã “tận tình giúp đỡ vũ khí, hậu cần” để “ta đánh Mỹ đến người Việt Nam cuối cùng” nhưng chỉ viết 11 dòng về cuộc chiến chống Trung Quốc xâm lược Việt Nam với hàng chục vạn người Việt Nam chiến đấu hy sinh ở thế kỷ 20, là để làm lợi cho ai?
Chính vì sách Lịch sử “chính thống” viết quá sơ lược, thậm chí không viết những sự kiện chiến tranh biên giới Việt – Trung trong những năm 1984-1989, nên rất nhiều người Việt Nam đến nay vẫn cho là cuộc chiến tranh Trung Quốc xâm lược 17/2/1979 chỉ kéo dài 1 tháng.
Phải chăng Viện Sử học của Viện Hàn lâm Khoa học Xã hội Việt Nam cũng bị “tê liệt và thất thủ” trước cuộc xâm lăng bằng “sức mạnh mềm” của Cộng sản Bắc Kinh còn đang tiếp diễn?
2. Bài học nào cho lịch sử thế giới?
TRUNG QUỐC XÂM LƯỢC 6 TỈNH BIÊN GIỚI VIỆT NAM KHỞI ĐẦU 17/2/1979-12/1989 LIÊN QUAN ĐẾN CHIẾN LƯỢC BÁ CHỦ THẾ GIỚI MỘT CÁCH THÂM HIỂM, ÁC ĐỘC VÀ ĐẪM MÁU CỦA ĐCSTQ (CỘNG SẢN – ĐẠI HÁN).
Đầu tiên phải kể đến việc hy sinh xương máu của mấy chục triệu người dân Trung Quốc (khoảng 50 triệu (?) trong nội chiến Quốc – Cộng (Tưởng – Mao) từ khi ĐCSTQ thành lập năm 1921 đến năm 1949. Với CN Mác Lê là “tuyên truyền lừa mị, và bạo lực cách mạng”, khẩu hiệu đẫm máu “chính quyền trên đầu súng” và sẵn sàng “hy sinh 10% dân số để xây dựng CNCS” của Mao đã dẫn đến thành công.
Kế đến là việc ĐCSTQ nhuộm đỏ các nước kế cận, cũng bằng tuyên truyền lừa dối, dụ dỗ quyền lực với nhóm nhỏ người cơ hội, gian tham để đàn áp, cướp bóc, giết chóc… nhân danh CN Mác Lê Nin chống “kẻ thù nhân dân, chống tư bản đế quốc và chống kẻ thù của giai cấp công nông”… để các nước láng giềng “tự nguyện” sáp nhập vào Trung Quốc như Tây Tạng (năm 1951), Nội Mông (một phần Mông Cổ), Tân Cương.
Cùng một chiến lược thâm hiểm, gian ác để bành trướng, bá quyền, CSTQ dùng quân sự, kinh tế, chính trị, tư tưởng, văn hóa… để lừa bịp, mua chuộc, chia rẽ, ép buộc “giúp láng giềng đánh đuổi ngoại xâm”, “ủng hộ giải phóng dân tộc, thoát khỏi thuộc địa”… để CSTQ biến họ thành “anh em” thành “láng giềng hữu nghị” trong vòng khống chế của ĐCSTQ như Bắc Hàn, Ấn Độ, Việt Nam…
Nhưng khi cần giải tỏa áp lực nội bộ Trung Quốc, hay khi cần đổi chác với các thế lực lớn quốc tế khác, khi thấy có thể tạo ra chiến tranh cục bộ, tạo ra “tranh chấp lãnh thổ”, với chiến thuật tạo “vùng xám” để mở rộng thêm lãnh thổ, làm suy yếu “láng giềng hữu nghị”, tạo ảnh hưởng mạnh hơn mà CSTQ vẫn giữ được thế thượng phong của kẻ mạnh, kẻ ban phát trong đàm phán giải quyết “tranh chấp lãnh thổ” với “láng giềng hữu nghị” thì CSTQ sẵn sàng bất ngờ gây chiến tranh cục bộ, CSTQ xua quân vào chỗ chết, sẵn sàng thí người, có khi là thí hàng chục ngàn mạng lính Trung Quốc.
CSTQ chiếm vùng Ladakh, biên giới của Ấn Độ năm 1962, chiếm một đảo thuộc Hoàng Sa năm 1956, xâm lược quân sự chiếm toàn bộ Hoàng Sa của Việt Nam năm 1974, thảm sát 64 binh sĩ Việt Nam tay không để chiếm Gạc Ma của Việt Nam 3/1988, gây chiến tranh đẫm máu biên giới Tây Nam Việt Nam 1976-1979, xâm lược sáu tỉnh biên giới Việt Nam từ 17/2/1979-12/1989…sau đó thì chiếm một phần Thác Bản Giốc, Ải Nam Quan của Việt Nam.
CSTQ không chỉ lừa được “nhóm tinh hoa” cơ hội tham tàn của các nước láng giềng nhỏ yếu, mà CSTQ còn lừa được cả “giới tinh hoa” toàn thế giới thông qua sức mạnh mềm, sức mạnh của đồng tiền bất chính, sức mạnh của mưu hèn kế bẩn. Với các quỷ kế của Trung Quốc từ cổ đại đã thịnh hành như “mỹ nhân kế”, dương đông kích tây, chia rẽ nội bộ, đe dọa, khủng bố tinh thần, thật giả bất minh, đạo lý nhân nghĩa giả tạo … được ĐCSTQ đúc kết thành “tam chủng chiến pháp” gồm, chiến tranh tâm lý, chiến tranh thông tin, và chiến tranh pháp lý hỗ trợ nhau, cùng phát triển thực lực kinh tế, quân sự để áp đảo đối phương phục vụ bành trướng xâm lược và bá chủ toàn Thế giới.
ĐCSTQ còn vận động ngoại giao quốc tế qua lừa mị, dụ dỗ, dùng tiền bất chính đút lót, mua chuộc quan chức và các nhân viên của các Định chế Quốc tế, các Tổ chức Quốc tế… nhằm tạo sự “đồng thanh tương ứng” của các Tổ chức Quốc tế đối với các chính sách lừa dối, vừa ăn cướp vừa la làng, vừa làm “thẩm phán xét xử” của ĐCSTQ.
ĐCSTQ đã mưu đồ thành công trong việc hất Trung Hoa Dân Quốc (Đài Loan) ra khỏi LHQ, và ngồi vào ghế 5 nước Thường trực Hội đồng Bảo an LHQ.
ĐCSTQ đã thành công trong việc làm Mỹ “tưởng” như phải nhờ ĐCSTQ thì Liên Xô mới tan rã (?).
ĐCSTQ thành công trong việc lừa Mỹ, Âu, Nhật, Úc… hào phóng đầu tư giáo dục, phát minh, công nghệ, tài chính cho ĐCSTQ từ sau ngoại giao “Bóng Bàn” 1971, và Mao gặp Nikxon tiếp sau đó.
ĐCSTQ đã thành công lừa nhân dân Hongkong, Anh Quốc và LHQ khi cam kết năm 1984 là cho người dân Hongkong hưởng tự do dân chủ với chính sách “một nước hai chế độ”…
ĐCSTQ đã thành công trong việc lừa Mỹ bỏ rơi VNCH, để Mỹ làm ngơ cho ĐCSTQ chiếm Hoàng Sa của Việt Nam 1/1974 (Mao phân công Đặng Tiểu Bình trực tiếp chỉ huy), lừa Mỹ làm ngơ cho ĐCSTQ xua quân xâm lược Việt Nam 17/2/1979 (Đặng trực tiếp ra lệnh) và thảm sát 64 binh sĩ Việt Nam tại Gạc Ma để chiếm Gạc Ma, Chữ Thập, Vành Khăn, Subi thuộc Trường Sa của Việt Nam. Ngày nay ĐCSTQ đã xây dựng ở đó các căn cứ quân sự để khống chế đường hàng hải quốc tế trên biển Đông và hỗ trợ Hải quân Không quân ĐCSTQ tiến ra Ấn Độ- Thái Bình Dương, và tạo điều kiện cho quân đội của ĐCSTQ có vị trí chiến lược thành đối thủ đáng gờm nhất của Mỹ.
ĐCSTQ thành công trong việc lừa thế giới bỏ qua vụ thảm sát Thiên An Môn 4/6/1989 (khoảng 10.000 sinh viên, trí thức Trung Quốc bị giết bởi lệnh Đặng Tiểu Bình)
Năm 2020 dịch cúm Virus Vũ Hán (Covid-19) lan tràn khắp toàn thế giới, các nước Mỹ, Phương Tây như Anh, EU và Úc, Nhật, Ấn… Đó là một tác nhân làm “giới tinh hoa” thế giới phương Tây tỉnh ra.
Tháng 05 năm 2020 việc Trung Quốc đẩy lính chiếm một số vùng đất biên giới của Ấn Độ ở Ladakh đã gây ra căng thẳng và xung đột cục bộ biên giới Trung- Ấn, CSTQ nham hiểm dùng gậy gỗ bịt đinh đã làm chết 20 binh sĩ Ấn Độ (Trung-Ấn có hiệp ước không được nổ súng), trong đó có một sĩ quan biên phòng Ấn Độ gốc Tây Tạng, vụ việc đã gây ra các cuộc biểu tình, tẩy chay hàng hóa Trung Quốc của nhân dân Ấn Độ. Và chính phủ Ấn cũng hủy bỏ việc cấp phép cho việc nhập hàng hóa Trung Quốc, hủy bỏ khoảng hàng trăm nền tảng công nghệ nguồn gốc từ Trung Quốc.
CSTQ thực hiện “tam chủng chiến pháp” tinh vi và rộng khắp ở nhiều lĩnh vực như cài cắm người vào các trường đại học, viện nghiên cứu, trao đổi văn hóa, lập Viện Khổng Tử ở nhiều nơi, tài trợ nghiên cứu, cài gián điệp giả làm phóng viên hãng truyền thông tư nhân, thậm chí mua chuộc, khống chế, nắm người trong giới chính trị của Mỹ, Âu… CSTQ còn dùng tiền bẩn qua xuất khẩu ma-túy hóa học để đầu độc và tài trợ ngầm cho quảng bá bầu cử, “mua phiếu” cho “gà nhà”…
Việc ĐCSTQ tài trợ cho các doanh nghiệp, cho phép doanh nhân TQ dùng tiền bẩn hối lộ tinh vi, để thắng thầu đầu tư công nghệ 5G ở nhiều nước thuộc EU và trên thế giới nhằm thu thập thông tin cá nhân, bí mật công nghệ kinh doanh, bí mật quân sự ở các nước nó đầu tư công nghệ 5G cũng đã bị giới tình báo Anh, Úc, Mỹ vạch ra.
Nhiều gián điệp của CSTQ bị phát hiện ăn cắp công nghệ Mỹ, Âu bị trục xuất hay bị bắt bỏ tù; việc CSTQ thu hoạch nội tạng Pháp Luân Công, đàn áp người Duy Ngô Nhĩ, đàn áp tôn giáo Tây Tạng, đàn áp dân chủ Hongkong, xé bỏ cam kết quốc tế “một nước hai chế độ” với Hongkong, đe dọa quân sự Đài Loan, bành trướng xâm lược Biển Đông của Việt Nam…
Với sự am tường và quyết đoán, ê kip nội các chính quyền Trump như Pompeo, Barr, Navaro, OBrien, Wray… đã thuyết phục hai Đảng Cộng Hòa và Dân Chủ Mỹ đến năm 2020 chính thức thừa nhận một sự thật là “ĐCSTQ là đối thủ nguy hiểm nhất của Mỹ, là kẻ thù của tự do và dân chủ của thế giới”. Nay, chính phủ Biden cũng đã đang đi theo chiến lược mà các ê kip nội các của Trump vạch ra, như tuyên bố của Ngoại Trưởng Mỹ Blinken vào tuần cuối tháng 1/2021 vừa qua.
Bài học lịch Việt Nam chống CSTQ xâm lược biên giới phía Bắc khởi đầu 17/2/1979 đến tháng 12/1989, cũng nhưng các cuộc chiến bi hùng chống CSTQ xâm lược Hoàng Sa 19/1/1974, xâm lược Gạc Ma-Trường Sa của Việt Nam 14/3/1988 đã trở thành một chương không thể bỏ qua của lịch sử thế giới chống kẻ thù bành trướng toàn cầu, chống kẻ thù của nhân loại văn minh, chống kẻ thù của tự do nhân quyền.
Hàng chục vạn người Việt Nam hy sinh xương máu để bảo vệ độc lập chủ quyền lãnh thổ của ông cha để lại, để chống ĐCSTQ xâm lược ồ ạt 6 tỉnh biên giới phía Bắc khởi đầu ngày 17/2/1979- tháng 12/1989, dường như phải mất 40 năm, tới đầu thế kỷ 21 mới có giá trị đánh động và góp một phần để thức tỉnh giới tinh hoa quốc tế, nhất là Âu, Mỹ, Úc… về sự gian tham, ác độc, thâm hiểm và mưu đồ dài lâu của Cộng Sản Đại Hán nhằm bá chủ Hoàn Cầu.
Bài học lịch sử với Việt Nam ở cuộc chiến chống ĐCSTQ xâm lược 6 tỉnh phía Bắc Việt Nam 1979-1989 không ngoài lời căn dặn con cháu của Phật Hoàng Trần Nhân Tông từ thế kỷ 13, đại ý: “Phương Bắc (Trung Quốc) luôn ỷ lớn để làm điều xằng bậy, họ cậy mạnh để được quyền nói một đường làm một nẻo, họ luôn luôn tìm cách thôn tính ta, không xâm lược được toàn bộ giang san ta thì họ luôn gây tranh chấp nơi biên ải để gặm nhấm dần đất đai của ta, họ sẽ biến đất nước ta từ tổ đại bàng thành cái tổ chim chích”.
Bài học đó cũng được nhà triết học Montesquieu nêu lên từ 1745 khi viết về truyền thống văn hóa Trung Quốc: “Rất lạ là ở Trung Quốc, họ cai trị xã hội bằng chữ Lễ, nhưng lại được phép lừa dối, trong nhà người Trung Quốc luôn có ba cái cân, cân non để mua, cân già để bán, cân đúng dùng cho người biết”. Truyền thống văn hóa “được phép lừa dối” của Trung Hoa đó ngày nay lại được ĐCSTQ làm sâu đậm và ác hiểm hơn lên khi nó được ĐCSTQ đưa vào học thuyết Mác Lênin của CNCS, mà “CNCS chỉ là tuyên truyền lừa dối và bạo lực” như Tổng Bí thư Đảng CS Liên Xô Gorbachev đã nói.
CLB LHĐ
SG 14/2/2021
Ông Lê Thân – chủ tịch CLB LHĐ gửi BVN
(*) Tựa bài do BVN đặt
ĐỪNG TỰ MÌNH QUÊN LÃNG CHÍNH MÌNH
1. Việt Nam đã giành thắng lợi vẻ vang trong cuộc chiến tranh chống quân Trung Quốc xâm lược tháng 2/1979. Minh chứng hùng hồn là LỜI TỰ THÚ NHẬN CỦA TÊN GIẶC GIÀ ĐẶNG TIỂU BÌNH:
“Đánh lần này vũ khí, quân số đều gấp mấy lần Việt Nam. Chiến đấu ở Cao Bằng chí ít là 5 đánh 1, 6 đánh 1. Chiến đấu ở Lạng Sơn, Lào Cai cũng đều gấp mấy lần, thậm chí 6 đánh 1, 7 đánh 1…” “…thương vong của chúng ta gấp 4 lần so với Việt Nam” (Đặng Tiểu Bình, Hội nghị quân chính nội bộ ngày 16/3/1979).
2. Hàng năm cần long trọng kỷ niệm ngày 17/2/1979 để tưởng nhớ hàng vạn đồng bào và chiến sĩ đã ngã xuống trong cuộc chiến tranh chống quân xâm lược Trung Quốc.
3. Xin thêm một lần nhắc lại bài hát “Valentine Cột Mốc Số 0” của nhạc sỹ Trần Bắc Hải Hai Bac Tran qua giọng ca da diết của NSƯT Hồng Vy
Hong Vy Tran – như lời biết ơn các Anh hùng Liệt sỹ đã ngã xuống trong cuộc chiến tranh chống Trung Quốc xâm lược tháng 2/1979:
https://www.youtube.com/watch?v=4R6BChrcBA0
Lời của “VALENTINE CỘT MỐC SỐ 0” có xuất xứ từ bài thơ VALENTINE DAY
Anh đã có một ngày
Valentine Day
khi chia tay người yêu
đợt rét cuối cùng
đêm mùa Đông
ga Hàng cỏ
không hoa
không nụ hôn
chỉ hai bàn tay
đan nhau bíu vá
cố níu con tàu
chậm lăn bánh
về phía biên cương
chỉ còn ánh mắt
xuyên suốt đêm đông
dõi về phía sau
mảnh mai
người bạn gái
Lạng sơn
Km số 0
17 tháng 2 năm 1979
Anh đã sống 3 ngày
Valentine
ngọt ngào
yên ắng
không biết
đó l;à 3 ngày Valentine cuối cùng
của người lính
yêu
chưa từng biết nụ hôn
Đất của cha ông
không thể mất một gang
giặc Tàu tràn sang
anh đã lấy thân mình
cản ngàn quân xâm lược
dũng cảm hy sinh
chưa một lần đích thực
biết ngày
Valentine Day