Phạm Đình Trọng
Nhà nước ưu ái dành quyền lực cho đám cậu ấm cô chiêu bất tài con cái những quan đảng tham nhũng là nhà nước ưu ái, dung dưỡng tham nhũng, nhà nước phản bội nhân dân, chống lại nhân dân.
Dành quyền lực nhà nước cho con cái đám quan tham nhũng bất tài, nhà nước cộng sản đang loại bỏ và tuyệt diệt những hiền tài trong dân. Những hiền tài trong dân sáng chói trí tuệ và tài năng, nồng nàn lòng yêu nước như Trần Huỳnh Duy Thức, Phạm Đoan Trang, Đỗ Thị Minh Hạnh, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Hoàng Đức Bình, Nguyễn Năng Tĩnh, Phan Kim Khánh, Trần Hoàng Phúc, Lê Hữu Minh Tuấn, Lê Anh Hùng, Nguyễn Ngọc Ánh… chỉ vì lên tiếng việc dân việc nước liền bị vu tội tuyên truyền chống nhà mước, hoạt động lật đổ chính quyền nhân dân, phải nhận những bản án giam thân trong ngục tù đến mòn mỏi cuộc đời, đến lúc không còn sức khoẻ, không còn ý chí cống hiến mới mãn án tù.
Dành quyền lực nhà nước cho những kẻ bất tài, loại bỏ hiền tài, nhà nước cộng sản đang tuyệt diệt cả nền văn hiến Việt Nam, đang khinh bỉ, rẻ rúng cả dân tộc tài năng đã tạo ra một nền văn hiến huy hoàng.
1. Ở buổi khởi sự, khi cướp chính quyền mới chỉ là mưu đồ, những người cộng sản còn tay trắng thì tổ chức thanh niên cộng sản thực sự là nơi giáo dục lý tưởng cộng sản, rèn luyện và thử thách lớp người trẻ để đưa họ vào con đường cách mạng cộng sản. Những người cộng sản Việt Nam lứa đầu hầu hết đều được giáo dục lý tưởng và đào tạo kỹ năng cách mạng chuyên nghiệp trong tổ chức Thanh Niên Cách Mạng Đồng Chí Hội do Nguyễn Ái Quốc, người mang bạo lực cách mạng vô sản về Việt Nam, dựng lên.
Kỹ năng cần thiết hàng đầu của cách mạng vô sản là tuyên truyền. Điều được tập trung tuyên truyền cao nhất là mục tiêu chiến đấu hy sinh vì dân vì nước của những người cộng sản: Tất cả chính quyền về tay nhân dân. Dân giầu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh… chỉ là thứ bánh vẽ, là mồi câu dẫn dụ người dân theo họ, giao thân phận cho họ sử dụng làm công cụ giành và giữ chính quyền.
Thực tế chứng minh rằng mục tiêu đích thực, mục tiêu cao nhất và vĩnh hằng của đảng cộng sản chỉ là chính quyền. Chính quyền. Và chính quyền. Có chính quyền họ mới thoả mãn được nỗi thèm khát “Bao nhiêu lợi quyền ắt qua tay mình”, nỗi thèm khát được đưa vào thánh ca cộng sản như tôn chỉ, như lẽ sống, như chân lý cộng sản.
Khi những người cộng sản đã cướp được chính quyền, cướp được lợi quyền của dân, của nước thành của riêng họ thì tổ chức thanh niên cộng sản chỉ còn là nhà trẻ, là nhà chờ đưa con cái các quý ông, quý bà vai vế trong đảng cộng sản lên bệ phóng quyền lực. Thâu tóm được toàn bộ lợi quyền của dân của nước trong tay, chính quyền sẽ được những người cộng sản chuyển giao từ cộng sản cha sang cộng sản con như của gia bảo của nòi cộng sản.
Đám con kém cỏi, ham chơi, lêu lổng, bất tài, không có năng lực làm việc, không biết làm việc và cũng không cần, không muốn làm việc giúp ích cho đời, không tự tìm được chỗ đứng trong xã hội liền được ông bố nắm quyền lực trong đảng cõng vào hệ thống quyền lực, đặt vào vị trí lãnh đạo tổ chức đoàn thanh niên cộng sản. Từ đây bắt đầu con đường công danh thần tốc với cậu ấm cô chiêu của những đấng bậc bề trên trong đảng.
Tổ chức đoàn thanh niên cộng sản ở trung ương là nhà trẻ của cậu ấm cô chiêu cấp trung ương. Tổ chức đoàn cấp tỉnh là nhà trẻ của đám trẻ nhà quan đảng cấp tỉnh.
2. Gã trai miền rừng Nông Quốc Tuấn không có được đầu óc sáng láng để học chữ đến nơi đến chốn, không thể vào đời bằng con đường học vấn, trí tuệ, lại không chí thú tu thân học lấy một nghề tinh nuôi bản thân và gia đình. Khi Nông Quốc Tuấn vào đời, ông bố Nông Đức Mạnh mới chỉ là quan chức cấp phó ở tỉnh miền núi, và ông phó chủ tịch tỉnh Bắc Thái chỉ giành được cho thằng con không học vấn, không nghề nghiệp, chỉ có thể làm những công việc cơ bắp phổ thông một suất xuất khẩu lao động ngay trong những đợt đầu tiên nhà nước cộng sản mang sức lao động người Việt ra bán ở thị trường thế giới.
Bán sức lao động ở thị trường thế giới được giá hơn làm thuê trong nước rất nhiều đã mở cho Tuấn con đường vào đời rộng rãi, sáng sủa, tốt đẹp hơn rất nhiều đám trẻ con dân thường thất thểu về Hà Nội chạy xe ôm, làm thợ đụng, dầu dãi nắng mưa, bụi bặm nhặt những đồng bạc vụn trong may rủi, phập phù.
Con đường công danh thênh thang của chàng trai miền rừng Nông Quốc Tuấn không học vấn, không nghề nghiệp, phải ra nước ngoài làm thuê bỗng mở ra chói lọi cùng bước ngoặt thăng tiến chói lọi của ông bố Nông Đức Mạnh. Bước ngoặt chói lọi của gã trai không học vấn, không nghề nghiệp cũng bắt đầu từ nhà trẻ là tổ chức đoàn thanh niên cộng sản.
Bảy năm Tuấn cặm cụi làm thuê ở miền Đông nước Đức cũng là bảy năm ông bố Tuấn len lỏi tìm đường thăng tiến trên con đường quyền lực. Leo lên được ghế Bí thư tỉnh uỷ, vào được trung ương đảng, vào được nhóm quyền lực cao nhất trong đảng và con đường về kinh đảm đương những trọng trách quốc gia ở triều đình cộng sản mở ra trước mắt, ông bố Bí thư tỉnh ủy của Tuấn liền gọi Tuấn đang bán sức lao động cơ bắp ở Đức về. Và tổ chức đoàn thanh niên cộng sản Bắc Thái là nhà trẻ, nhà chờ trước khi Tuấn được đưa lên bệ phóng quyền lực là Bí thư trung ương đoàn thanh niên cộng sản Việt Nam.
Bố, Nông Đức Mạnh làm Chủ tịch Quốc hội, thì con, Nông Quốc Tuấn là Bí thư Trung ương đoàn kiêm Chủ tịch hội Liên hiệp Thanh niên Việt Nam. Bố Nông Đức Mạnh làm Tổng bí thư đảng cộng sản Việt Nam thì con Nông Quốc Tuấn làm phó Bí thư rồi Bí thư tỉnh uỷ Bắc Giang, một vị trí bảo đảm chắc chắn cho Tuấn chiếm một ghế ban Chấp hành Trung ương.
Đại hội X, tháng Tư, 2006, ông con, Bí thư tỉnh uỷ Bắc Giang Nông Quốc Tuấn ung dung vào nhà Đỏ, ban Chấp hành trung ương, thì ông bố, Tổng Bí thư Nông Đức Mạnh mãn nguyện rời nhà Đỏ về hưu, hưởng những lợi quyền tột đỉnh ưu đãi suốt đời. Nhận lợi quyền mảnh đất kim cương sáu trăm mét vuông bên Hồ Tây. Đất Hồ Tây linh thiêng của lãng đãng huyền thoại, của lung linh sử vàng, đến thời cộng sản thành đất ô trọc với những những bãi rác của một thời lịch sử ô uế là những biệt phủ kệch cỡm của đám quan lại kếch xù trong triều đình cộng sản cũng là những tội đồ kếch xù trong lịch sử đất nước.
Nung nấu suy nghĩ tìm ra một quốc sách để lại dấu ấn của một Tổng Bí thư và ông Tổng Bí thư xuất thân từ cánh rừng Na Rì, Bắc Cạn chỉ quen với những phong trào quần chúng liền phát động phong trào toàn đảng học tập đạo đức Hồ Chí Minh. Đến thời Nông Đức Mạnh, đảng cộng sản mới chính thức và rầm rộ mang Hồ Chí Minh ra làm liều thuốc an thần ru ngủ người dân quên đi đói nghèo, quên đi tội lỗi của đám quan chức bất tài, tham nhũng. Xối xả đổ tiền thuế nghèo của dân dựng tượng đài Hồ Chí Minh từ trung tâm đô thị ánh sáng đến góc rừng heo hút âm u. Tượng đài sau phải hoành tráng hơn tượng đài trước vì thế cũng tốn kém, xa xỉ, lố lăng hơn tượng đài trước.
Miệng hô hào cán bộ đảng viên học tập đạo đức Hồ Chí Minh nhưng lưng Nông Đức Mạnh âm thầm cõng ông con không học vấn, không nghề nghiệp vào chốn quan trường cấp cao của chính quyền cộng sản là hình ảnh chân thực, sống động, đầy sức chứng minh và khẳng định về sự giả dối của người cộng sản, về sự giả dối của những ngôn từ mỹ miều “Tất cả chính quyền về tay nhân dân”, “Dân giầu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh” .
Âm thầm cõng ông con đi xuất khẩu lao động trở về gửi vào nhà trẻ là tổ chức đoàn thanh niên cộng sản rồi biến nhà trẻ đó thành bệ phóng quyền lực, tổng Bí thư Nông Đức Mạnh đã nêu một tấm gương sáng chói cho toàn đảng của ông, tạo ra thời kỳ toàn đảng từ trung ương đến địa phương học hỏi và làm theo phiên bản quan đảng Nông Đức Mạnh cõng đứa con không học vấn, không nghề nghiệp Nông Quốc Tuấn vào quan trường.
3. Ở trung ương, cậu ấm Nguyễn Minh Triết con trai út Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng vừa học xong đại học bên Anh liền được Thủ tướng Ba Dũng gọi về gửi vào nhà trẻ là tỉnh đoàn Bình Định.
Hai nhiệm kỳ Thủ tướng, thực sự là nhân vật quyền lực nhất trong triều đình cộng sản, Thủ tướng Ba Dũng đã tạo được vây cánh đông đúc nhất và thế lực mạnh mẽ nhất trong đảng của ông. Với vây cánh và thế lực đó, trước đại hội đảng 12, đầu năm 2016, chiếc ghế đảng trưởng tưởng như đã nằm trong tầm tay tham lam và mạnh mẽ của ông Ba Dũng. Trong thế mạnh đó, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã cõng được ông con Nguyễn Minh Triết từ tỉnh đoàn Bình Định về trung ương đoàn.
Nhưng chính trường vốn hiểm hóc khó lường. Chính trường cộng sản lại thêm bạo liệt sắt máu. Từ bưng biền U Minh Thượng, U Minh Hạ Cà Mau về chốn hiểm hóc, sắt máu, ông y tá của rừng U Minh lên được đến Thủ tướng đã là thần kỳ. Chuyện thần kỳ không thể có mãi. Với mưu toan, sắp sắp đặt của ông đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng, đại hội đảng 12 đầu năm 2016 đã chặn đứng con đường quyền lực của ông bố Ba Dũng.
Ông bố, Ba Dũng phải từ quan về lại nơi xuất phát Cà Mau, Kiên Giang, Phú Quốc của ông nay không còn u minh nữa mà đang đô thị hoá rầm rộ. Ông con, Nguyễn Minh Triết thôi đành ngồi chơi xơi nước ở toà nhà 55 Trần Hưng Đạo, Hà Nội, cơ quan trung ương đoàn chờ ông bố tìm đường cõng sang ngả khác vậy.
4. Ở đảng bộ các tỉnh thành, tấm gương Nông Đức Mạnh – Nông Quốc Tuấn, bố quan đảng cõng con vào quan trường được học tập và làm theo tức thì, rộng rãi, sống động, phong phú chứ không hình thức, chiếu lệ, giả dối như việc học tập tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh. Chỉ nêu hai dẫn chứng đại diện của hai miền Nam Bắc.
Bí thư Lê Thanh Hải, phó bí thư Nguyễn Văn Đua của thủ đô kinh tế Sài Gòn nay có tên thành Hồ đều gửi quý tử là Lê Trương Hải Hiếu và Nguyễn Việt Quế Sơn vào nhà trẻ của đảng bộ Sài Gòn là thành đoàn. Lê Thanh Hải chẳng cần ra triều đình cũng leo lên tột đỉnh quyền lực là Bộ Chính trị thì Lê Trương Hải Hiếu, Nguyễn Việt Quế Sơn đâu cần ra trung ương Đoàn.
Thu ngân sách một quận của thủ đô kinh tế Sài Gòn còn lớn hơn thu ngân sách cả tỉnh đất rộng người đông như Nghệ An. Làm quan cấp quận ở thủ đô kinh tế Sài Gòn còn màu mè, quyền uy hơn làm quan cấp tỉnh nhiều nơi khác. Trên lãnh địa quyền lực, Lê Thanh Hải và Nguyễn Văn Đua còn bảo đảm sự hanh thông quan lộ cho Hiếu, Sơn nữa. Và bệ phóng thành đoàn thành Hồ đã đưa Hiếu, Sơn vào chốn quan trường khởi đầu từ chủ tịch quận, phó bí thư quận uỷ.
Đã quen với hình ảnh các quan đảng chẳng cần lén lút cứ ngang nhiên hăm hở, tất bật cõng con vào quan trường, người dân Việt Nam không bất ngờ, không quan tâm và cũng quen nhẫn nhục, chịu đựng bất công, không mảy may phản ứng trước sự tham nhũng quyền lực của Lê Thanh Hải, Nguyễn Văn Đua.
Nhưng ông Bí thư tỉnh uỷ Bắc Ninh Nguyễn Nhân Chiến đã rải con cháu họ hàng lên khắp các ghế quyền lực trong tỉnh nay lại thực hiện phiên bản Nông Đức Mạnh – Nông Quốc Tuấn, ông Bí thư tỉnh uỷ Bắc Ninh Nguyễn Nhân Chiến sỗ sàng cõng con trai Nguyễn Nhân Chinh không tài cán, không đóng góp, không công lênh, chưa có thực tế một ngày chính trường từ nhà trẻ của đảng bộ tỉnh là tỉnh đoàn Bắc Ninh nghênh ngang đặt lên chiếc ghế đầy quyền uy, Bí Thư thành uỷ Bắc Ninh là sự hỗn hào, khinh bỉ, xúc phạm quá lớn người dân mảnh đất trai tài gái sắc Kinh Bắc.
Người dân Bắc Ninh bất bình. Báo chí cả nước đồng loạt lên tiếng. Ông bố, Bí thư tỉnh uỷ Bắc Ninh Nguyễn Nhân Chiến đành phải tính lại chiếc ghế quan trường cho ông con Nguyễn Nhân Chinh. Rà soát lại hàng quan chức trong tỉnh, ông Bí thư tỉnh uỷ Chiến vui sướng nhận ra giám đốc Sở Lao động Thương binh Xã hội chỉ còn vài tháng nữa đến tuổi nghỉ hưu. Đây rồi! Đặt thằng con ngồi ghế phó ở đây vài tháng mai phục chiếc ghế giám đốc cũng là chiếc ghế thường vụ tỉnh uỷ. Từ Thường vụ tỉnh uỷ tót lên Bí thư tỉnh uỷ thì quá đơn giản.
Nghị định 24/2014NĐ-CP quy định các sở cấp tỉnh không được quá ba phó giám đốc thì ông sẽ tìm chỗ đẩy một phó của Sở Lao động Thương binh Xã hội đi chỗ khác. Toan tính trong đầu, dàn xếp với đám quan chức đàn em trong tỉnh xong, ông Bí thư tỉnh uỷ Bắc Ninh Nguyễn Nhân Chiến lại hì hục cõng ông con Nguyễn Nhân Chinh rời ghế Bí thư thành uỷ Bắc Ninh đưa sang Sở Lao động Thương binh Xã hội, đặt lên ghế phó giám đốc sở.
Đúng như toan tính tài tình, sáng suốt của ông bố Nguyễn Nhân Chinh, sáu tháng sau, giám đốc Sở Lao động Thương Binh Xã hội Đinh Văn Duân về hưu. Ông con Nguyễn Nhân Chinh ngồi ghế phó chưa ấm chỗ liền sỗ sàng tót lên ghế giám đốc thay ông Duân. Người dân cả nước lại một lần nữa tròn mắt kinh ngạc về mức độ tận cùng vô liêm sỉ, tận cùng trắng trợn tham nhũng quyền lực của ông quan đảng đất văn hiến Kinh Bắc.
5. Nhà nước ưu ái dành quyền lực cho đám cậu ấm cô chiêu bất tài con cái những quan đảng tham nhũng là nhà nước ưu ái, dung dưỡng tham nhũng, nhà nước phản bội nhân dân, chống lại nhân dân.
Dành quyền lực nhà nước cho con cái đám quan tham nhũng bất tài, nhà nước cộng sản đang loại bỏ và tuyệt diệt những hiền tài trong dân. Những hiền tài trong dân sáng chói trí tuệ và tài năng, nồng nàn lòng yêu nước như Trần Huỳnh Duy Thức, Phạm Đoan Trang, Đỗ Thị Minh Hạnh, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Hoàng Đức Bình, Nguyễn Năng Tĩnh, Phan Kim Khánh, Trần Hoàng Phúc, Lê Hữu Minh Tuấn, Lê Anh Hùng, Nguyễn Ngọc Ánh… chỉ vì lên tiếng việc dân việc nước liền bị vu tội tuyên truyền chống nhà mước, hoạt động lật đổ chính quyền nhân dân, phải nhận những bản án giam thân trong ngục tù đến mòn mỏi cuộc đời, đến lúc không còn sức khoẻ, không còn ý chí cống hiến mới mãn án tù.
Dành quyền lực nhà nước cho những kẻ bất tài, loại bỏ hiền tài, nhà nước cộng sản đang tuyệt diệt cả nền văn hiến Việt Nam, đang khinh bỉ, rẻ rúng cả dân tộc tài năng đã tạo ra một nền văn hiến huy hoàng.
Ảnh. Hai cặp bố con cõng nhau vào quan trường:
1. Bố con Nông Đức Mạnh – Nông Quốc Tuấn
2. Bố con Nguyễn Nhân Chiến – Nguyễn Nhân Chinh
P.Đ.T.
Nguồn: FB Phạm Đình Trọng