Mỹ – Trung cưa xẻ (Phần 5, 6, 7, tiếp theo và hết)

Nguyễn Xuân Hưng

Mỹ Trung cưa xẻ 5

Bạn và thù

Diễn biến tình hình thế giới cho thấy những nhận định của tôi trong loạt bài này, từ trước, là đang dần dần thấy đúng rõ ràng hơn.

TQ bị đòn thương mại, chạy sang châu Âu gạ cùng chống Mỹ, không thể được. Vì cuộc chiến này không thuần túy thương mại. Trăm (Trump) có cáu gắt với NATO thì cũng chỉ là mắng yêu trong nhà. Nước Mỹ vẫn bảo vệ châu Âu bằng súng đạn, in tiền Euro cho châu Âu tiêu. Toàn bộ động tác của Trăm là đòn gió, rồi thỏa thuận được ngay với châu Âu.

Đã cảnh báo trước rồi, đây là cuộc đấu chính trị. Tập Cận Bình xua người sang châu Âu gạ liên minh chống Mỹ thật là ảo tưởng, như giấc mộng Trung Hoa mà thôi.

Sau khi Trăm gặp Pu, báo chí Nga thay giọng, coi TQ chả ra cái gì. Pu chơi với Tập chẳng qua vì nước Mỹ coi là kẻ thù, chứ Pu cũng không muốn gây hấn với Mỹ. Nay tán tỉnh thì Pu thấy mục đích hiện ra rồi, cần gì TQ nữa.

Những chính trị gia giỏi thì xoay trở nhanh, tài của họ là chuyển hóa bạn thù. Trăm vừa trừng phạt Pu vừa hẹn hò, vừa dọa Ủn vừa ve vuốt. Vì lợi ích nước Mỹ là cao nhất với Trăm. Pu vừa ca vang bài thân mật với Tập, lại quay sang hỉ hả với Trăm, lệnh cho báo Nga chửi chết mẹ TQ.

Hồi xưa cụ Hồ vừa chống Pháp vừa đón Hoa quân nhập Việt, rồi quay ngoắt tình nguyện làm nước phụ thuộc trong liên hiệp Pháp, đuổi Tàu về, rồi lại chống Pháp.

Lê Duẩn cũng không kém, nghe TQ chống Xô, kẻ nào theo Xô liệt vào loại chống Đảng, rồi nện TQ chí tử.

Bọn chính trị bạn thù trở mặt ấy phần lớn đặt lợi ích quốc gia dân tộc lên trên, họ biết thế giới không phải là cục đất bất động.

Thế giới chỉ có bọn nguyên thủ ngu nhất là coi bạn là bạn, thù là thù không thể thay đổi được. Lợi ích dân tộc không tính đến, mà đặt lợi ích phe phái lên trên, đấy là loại Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống.

Âu, Mỹ, Nga, Nhật, Ấn đang hình thành thế bao vây Tàu. Mình có nên coi Mỹ là kẻ thù liên tục từ 1975 đến nay không? Có nên vuốt râu hùm Đức để nó vả cho không? Có nên chìa bàn tay ra làm cái phao cho chúng nó làm 3 cái điểm đầu vành đai con đường không?

Không riêng nước nào, ngay Mỹ, nhờ có tổng thống thiên biến vạn hóa, chuyển hóa bạn thù nhanh, chứ còn xã hội, người Mỹ cũng không muốn tự chuyển hóa, chưa quen coi Nga không là kẻ thù, chưa quen coi Trung không là bạn buôn. Người Mỹ vẫn quán tính đổ mọi việc lên bè lũ Nga Tân, thế nên Trăm cũng hơi gay, còn dân Việt cứ thấy Trăm đánh Tàu là reo hò. Nước TQ nó mà bá chủ thì VN thành Tây Tạng.

Hóa ra, dân Việt trình ngang tổng thống Mỹ, còn lãnh đạo Việt thông thái lại ngang dân báo chí Mỹ. Chắc là tổng thống Mỹ chỉ ngu như dân Việt mà thôi.
Ôi, có một ngày không còn thù địch, thù thành bạn cả thì có một đám người gặp thảm họa to.

Mỹ Trung cưa xẻ 6

Tôi định thôi loạt bài về Mỹ Trung, nhưng chót đặt tít quan hệ của họ như hai bên kéo cưa lừa xẻ, nên cuộc đấu chưa phân thắng bại, thì loạt bài này không thể dừng.

Bây giờ đến câu hỏi: Họ sẽ làm gì? Tôi sẽ thử đọc vị từng vị.

Đọc vị bạn vàng

6.1. Thời báo Hoàn Cầu là cái loa của quyền lực TQ, thường hung hăng cực tả, thì ngày 1/8/2018, đúng ngày bát nhất của họ, lại ca một bài dịu dàng bất ngờ. Đọc bài này, thấy bạn vàng bắt đầu bối rối và tính đến đường rút lui. Với tiêu đề “Phải chăng Trung Quốc-Mỹ đối kháng chiến lược sẽ ảnh hưởng tới cả một thế hệ?”.

Câu hỏi là để trả lời: Không. Muốn không như thế thì TQ phải có cách hóa giải cuộc chiến thương mại với Mỹ. Bây giờ thì TQ không còn hung hăng thách thức Mỹ như hồi mới bị áp thuế kiểu ăn miếng trả miếng nữa. Trong bài này, các bạn vàng nói bất kỳ tình huống nào cũng giữ thái độ “khiêm tốn và thế thủ” và “tránh đối đầu”, là “phải giữ sao cho sự chống đối của ta không vượt quá phạm vi phản kích ngang hàng, không chống đối quá mức”. Đáng chú ý là “phải cố gắng tối đa tránh xảy ra xung đột quân sự Trung – Mỹ”, và “hợp tác trong lĩnh vực không cốt lõi của TQ” (Xem: http://nghiencuuquocte.org/2018/08/02/trung-quoc-xuong-giong-voi-my/).

Nếu có điều kiện đọc bài này, mới thấy các bạn TQ đã không giấu được bối rối và thừa nhận đã bộc lộ yếu kém rõ ràng trước Mỹ và đưa ra thông điệp dọn đường để có thể nhân nhượng Mỹ về việc “tôn trọng quyền sở hữu tri thức”. Cuối cùng, TQ đưa ra một thông điệp có ý nghĩa chiến lược “nghiêm chỉnh tìm kiếm phương thức hiện thực sao cho Trung Quốc trỗi dậy sẽ không thay thế Mỹ hoặc áp đảo Mỹ”.

Như vậy, thừa nhận việc TQ khai phóng như tư tưởng Đại hội 19 là đã “dậy non”, xé bỏ sách lược “giấu mình chờ thời” quá sớm. Nói thế thì tuyên bố của lãnh tụ trong đại hội xếp lại à? Hay đó là sai lầm rồi?

Tuy nhiên, các bạn vàng cố trấn an thế hệ tương lai. Bởi vì sau khi thừa nhận sự yếu kém có thể thất bại, thì các bạn hô khẩu hiệu: “Trung Quốc quyết không từ bỏ quyền lợi phát triển bình thường của mình, trong bất cứ tình hình nào chúng ta đều sẽ không dùng cách ngừng tiến lên, cam chịu lạc hậu để cầu hòa với Mỹ”.

Nếu đây là cách mà tuyên giáo của bạn nhắm vào đông đảo nhân dân nhằm yên lòng họ, thì đã không đạt được mục tiêu rồi. Bởi vì cứ hô to lên thế, không rõ sẽ “không ngừng tiến lên” bằng cách nào? Hô rằng không cầu hòa, tức là nói ta đang thua.

6.2. Từ ngày Mỹ chính thức khai chiến, đến nay hơn 1 tháng, hầu như mọi chuyện đã tương đối rõ. Những đòn phản công của TQ đều đã thất bại. Kéo EU chống Mỹ không được, EU lại đi với Mỹ. Tất nhiên là thế. Dùng BRICS tập hợp lực lượng, lôi kéo Nga cũng không ổn, Nga đang cùng Mỹ hẹn hò. TQ dường như đánh giá Tổng thống Trump quá sai, nên bị động trong đỡ đòn. Hiện nay, chiêu bài kiện Mỹ ra WTO chắc chắn cũng sẽ thất bại, vì sẽ dính đòn “mã hồi” của Mỹ. Trong lập luận của Trump, chính các bạn của ta là người vi phạm các nguyên tắc của tổ chức WTO, và cuộc chiến Trump phát động chỉ là lấy lại công bằng, lặp lại các nguyên tắc tự do thương mại của WTO. Cần phải hiểu cụ thể các quy kết của Mỹ, đó là Nhà nước TQ đã trợ cấp cho sản xuất, đặt hàng rào điều kiện cho các công ty vào được thị trường TQ, bóc lột sở hữu trí tuệ, khiến cho thị trường méo mó. Nếu TQ không điều chỉnh theo luật chơi của WTO, tức luật chơi Mỹ, thì TQ cô lập, mà điều chỉnh theo các điều kiện Mỹ thì coi như đã đầu hàng, không còn đâu sức mạnh TQ như tưởng tượng nữa. Mỹ cùng Hàn, Nhật cũng đã ký thỏa thuận tự do thương mại, tăng cường quan hệ với Đài Loan, thì vòng vây của Mỹ đã vào sát TQ rồi. Không biết sau đây, TQ còn lớn giọng chống chủ nghĩa bảo hộ thuế quan, hô hào hội nhập kinh tế nữa không?

6.3. Các lãnh đạo bạn vàng của ta, đôi khi vẫn có quán tính cũ, không đánh giá đúng thế giới ngày nay. Ví dụ bạn Bộ trưởng Ngoại giao TQ nói EU “đâm sau lưng TQ” thì rõ là bạn đã nhìn nhận rất sai, hoặc cố tình nói thế vì mục tiêu tuyên giáo. EU đi với Mỹ, chỉ là tuân thủ luật chơi trên sân của họ. Mỹ là ô che an ninh cho châu Âu, là người đề ra luật chơi cho châu Âu, thì EU sát cánh với Mỹ là “vung dao trước mặt” TQ chứ sau lưng nỗi gì?

Có thể các bạn TQ cũng có cách tư duy kiên định, hễ có bất cứ thay đổi nào là sợ “tự diễn biến” nên mới lâm vào bối rối ngày nay. Các bạn đôi khi nghĩ thế giới cũng kiên định và không tự diễn biến như các bạn. Dự kiến là thời gian tới, bạn ta sẽ đẩy mạnh lôi kéo các nước Phi, Trung Đông, Đông Nam Á và Nam Á vào vòng ảnh hưởng của họ. Các bạn vàng của ta chắc rất thèm một không gian để làm ông trùm, kiểu như Mỹ có quá nhiều đệ tử, Nga cũng có một nhóm SNG đệ tử ruột riêng, chỉ có bạn vàng của ta là chưa có đệ tử.

Xét cho cùng, cũng là luật nhân quả cả thôi. Từ khi vào WTO, bạn ta từ túp lều tranh máng lợn gỗ, giờ đã lâu đài to, máng lợn vàng rồi. Đó là kết quả của sự ma lanh của bạn, cũng là do nước Mỹ chủ quan kiêu ngạo, lơi lỏng để WTO bị khuynh đảo. Nay nước Mỹ có Trump, chỉ là uốn nắn lại luật chơi của họ mà thôi. Cuộc đấu này có thể kéo dài vài năm, Trump sẽ thắng cử 1 nhiệm kỳ nữa, và số phận của bạn vàng ta sẽ được định đoạt trong thời gian này.

Vấn đề là, các nước khác nhân cơ hội Mỹ Trung cưa xẻ thì nên làm gì?

Mỹ Trung cưa xẻ 7

Đọc vị đầu sỏ tư bản

Thế hệ tôi, được lớn lên dưới chế độ XHCN tươi đẹp, được giáo dục từ hồi tư duy phe ta, phe địch (bây giờ có diễn biến khác không?), thì Mỹ là nước đứng đầu phe tư bản đang phát triển đến giai đoạn chủ nghĩa đế quốc giãy chết, Tổng thống Mỹ lại cầm đầu nước Mỹ, vậy Tổng thống Mỹ là đầu sỏ đế quốc.

Dưới ánh sáng chủ nghĩa duy vật biện chứng, không khó để đọc vị tên đế quốc sài lang này.

Thứ nhất, tên Trump (Trăm) không giống loại như Nixon, đã được thiếu nhi Việt Nam đặt vè: Ngu xuẩn nhất nhì là tổng thống Mỹ. Trăm trước khi là tổng thống, đã là đại tư bản cỡ bự, đã phá sản rồi lại ngoi lên, tức là đã rất từng trải. Cho nên, mọi hành xử của ông ta, đều hiện nguyên hình là tư bản, coi nước Mỹ là một doanh nghiệp lớn để kiếm tiền từ thế giới, kể cả đồng minh lẫn kẻ thù. Nước Mỹ là tên sen đầm quốc tế, đảm bảo ô an ninh cho cả châu Âu, có kho vũ khí lớn nhất, kinh tế lớn nhất, nên ông ta bắt phe tư bản phải chơi theo luật của Mỹ.

Đến châu Âu, ông ta quát nạt đồng minh để họ xì tiền ra chi tiêu cho súng đạn, bắt họ phải mua dầu của Mỹ, phải mua đậu nành Mỹ, phải giảm mua khí đốt Nga…

Với các nước khác, đầu sỏ Trăm luôn luôn đàm phán tay đôi và làm cho kẻ thù của nước Mỹ phải đàm phán đối mặt với Mỹ để tiến tới quy phục Mỹ. Đó là một thâm kế của kẻ mạnh, mà TQ đã áp dụng từ trước, cứ nói đến ASEAN và biển Đông là TQ đòi đàm phán song phương. Nay Trăm cũng làm đúng như vậy về các vấn đề quốc tế. Thật là kẻ học mót vĩ đại.

Trăm rút hết khỏi các hiệp ước (Chống biến đổi khí hậu, TPP, P5+1 với Iran, và đe rút cả NATO và WTO) để thương lượng song phương, áp đảo bắt nạt nước nhỏ. Triều Tiên trước kia toàn 4, 5 bên, giờ Trăm cứ họp với Un. Iran giờ đây cũng chỉ có con đường đàm phán mặc cả với Mỹ. Thật là một tên con buôn cỡ bự. Cái gì cũng tính đếm đến lợi ích cả.

Thứ hai, Trăm rất cương quyết, từ khi còn vận động bầu cử, đến nay, kiểm điểm lại, những gì ông ta hứa đều ngoan cố thực hiện cả, chứ không hứa hão. Dù cho chuyện đó bị cả xã hội lên án, chửi rủa, ông ta cứ thực hiện, thể hiện một sự kiên định lớn.

Bắt TQ giảm thặng dư thương mại với Mỹ, TQ không chịu đàm phán, Mỹ đánh thuế để TQ không chịu được, cuối cùng ngày 3/8/2018 đã phải ra tín hiệu đầu hàng, hai bộ thương mại liên lạc với nhau, TQ chịu ngồi đàm phán với Mỹ. Và chắc chắn TQ sẽ phải chơi theo luật Mỹ. Việc này Trăm đã chuẩn bị từ trước, mục tiêu là ép TQ, người bạn lớn của VN, phải từ bỏ con đường phát triển XHCN đặc sắc TQ, nếu không tuân thủ yêu cầu nhân quyền, sở hữu trí tuệ, tự do thị trường, thì TQ sẽ có nguy cơ rất lớn. Đó là thủ đoạn chính trị chứ không đơn thuần thương mại. Để thực hiện điều này, Trăm dám làm cả việc bắt tay với nước Nga để cùng bao vây TQ, kệ cho chính giới và truyền thông chửi ầm ĩ. Việc rút khỏi TPP cũng phục vụ mưu đồ này, nhằm cắt đường hàng TQ lẩn vào các nước thuộc TPP mà chuồn sang Mỹ. Thật là nham hiểm.

Ôi, nếu cứ đà này, không biết nước bạn của chúng ta có chịu đựng được không, liệu còn ổn định để thực hiện các dự án Vành đai – con đường với nước ta không?

Tóm lại, Trăm coi thế giới là cái chợ lớn, mà Mỹ là nhà buôn chính phát vốn, mua tận gốc, bán tận ngọn, ai không theo thì bóp cho lè lưỡi, rất vô nhân đạo.

Thứ ba, với Việt Nam, việc Trăm làm Tổng thống, rút Mỹ khỏi TPP khiến VN mất món hời, mặc dù đã đàm phán kiên trì hoãn các yêu cầu nhân quyền, lao động để cứ thực thi. Trăm lên cầm đầu, đánh thuế thép tùm lum, đòi truy cứu xuất xứ thép và mấy mặt hàng khác, rất bất lợi cho VN. Obama là người bạn lớn của nhân dân và lãnh đạo VN, đến VN đã ăn bún chả với dân, nảy Kiều với lãnh đạo. Còn Trăm, tên tư bản cá mập không thèm ăn uống thân mật, không đọc Truyện Kiều, đã thế biển Đông đang quan hệ hòa bình với nước bạn thì Trăm mang tàu chiến càn lướt, cũng rất rách việc.

Thứ tư, với riêng tôi, sau vụ bầu cử tổng thống, Trăm đã làm tôi mất nhiều bạn bè. Những người mê Obama, tiên đoán bà Tơn sẽ trúng đã hoan hỉ trên Fay, tôi giữ thái độ trung dung, bảo họ người Mỹ chọn chứ các bạn có chọn đâu mà ca vang trời như thế. Rồi Trăm trúng, tôi bảo Trăm không vừa đâu, đầu sỏ tư bản giãy chết thì hắn giãy khiếp lắm thì bị coi là cánh hữu mỉa đểu, họ đã xóa tôi khỏi danh sách bạn bè. Cho nên, Trăm ngoài khả năng làm Tổng thống đầu sỏ đế quốc, còn có thể là người gây mất đoàn kết trong nội bộ nhân dân Việt Nam. Điều đó tiềm ẩn nguy cơ rất lớn.

Trăm còn không nhận lương, làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu riêng ông ta, muốn đưa việc làm về cho nước Mỹ, làm nước Mỹ vĩ đại, ai cũng có cơm no áo đẹp, ai cũng được làm việc, được học hành, tức là tiến lên thiên đường cộng sản, đấy là một nguy cơ rất lớn, tranh mất con đường tiến lên của phe ta. Mỹ tiến lên đó trước, liệu nó còn cho ta đến đó không? Đó mới là điều cần cảnh giác và đáng căm hận.
Cuối cùng, tôi kết thúc loạt bài Mỹ Trung “cưa xẻ” ở đây.

N.X.H.

Nguồn: https://www.facebook.com/nguyenx1/posts/2245381175475315

This entry was posted in Quan hệ chiến lược Mỹ - Trung. Bookmark the permalink.