(VNTB) Chiều ngày 6/8/2015, dân oan Dương Nội (quận Hà Đông, Hà Nội) tổ chức chia gạo cứu đói cho các hộ. Nguồn gạo này từ các nhà hảo tâm trong và ngoài nước gửi cứu đói cho dân oan Dương Nội bị cướp ruộng đất.
Khi bà con đang tổ chức chia thì chủ tịch phường Lã Quang Thức cầm loa điện ra rả tuyên tuyền cho bà con cho rằng việc cứu trợ và nhận cứu trợ như vậy là sai và đề nghị “ai là chủ nhân phát số gạo này hãy đem đến phường Dương Nội, Mặt trận Tổ quốc, Ủy ban sẽ phát gạo cho các đối tượng”. Ông ta còn cho rằng “Nhân dân Dương Nội đã phải nhục nhận gạo cứu đói cứu trợ”, “làm mất đi hình ảnh của địa phương”, cho những người làm công việc thiện nguyện là những “đối tượng đã lôi kéo, lợi dụng quyền tự do dân chủ với danh nghĩa cứu đói”.
Xin mạo muội thay mặt những người đã đóng góp công, của để cứu đói cho dân oan Dương Nội có mấy lời với ông chủ tịch phường Dương Nội và những kẻ đã gây nên nỗi thống khổ cho bà con nông dân Dương Nội như sau:
Hẳn các ông thừa biết, đã 7 năm nay, bà con nông dân Dương Nội bị thu hồi đất, không còn đất canh tác. Họ cưỡng chế xong rồi bỏ đấy cho cỏ mọc, bà con tiếc đất nên chiếm lại để canh tác. Khi cây trái, hoa màu sắp đến lúc thu hoạch thì bị chính quyền, công an tàn phá trong cuộc tái cưỡng chế tàn khốc ngày 25/4/2014. Đây thực chất là cuộc cướp bóc, càn quét có tổ chức. 7 người dân oan Dương Nội lâm vào cảnh tù đày, bệnh tật, có người tàn phế. Mồ mả cũng bị đào xới, xương phơi trắng giữa đồng. Hỏi như thế đã tận cùng tội ác của các ông chưa?
Không có đất canh tác, không chuyển đổi được nghề nghiệp, tiền đền bù thì không thể nhận vì quá bất công, đã bao giờ các ông nghĩ đến những hộ dân này ăn bằng cái gì, chi tiêu hàng ngày bằng cái gì chưa? Thế mà ông bảo việc cứu đói cho họ là không đúng đối tượng. Vậy theo ông, những hộ như thế nào mới đúng đối tượng nhận gạo cứu trợ? Ông làm lãnh đạo mà vô cảm với nỗi khổ của dân như thế, ông có xứng đáng làm chủ tịch không?
Ông cho rằng những bà con chưa nhận tiền bồi thường hỗ trợ là chưa chấp hành chủ trương chính sách của Đảng và Nhà nước. Cưỡng chiếm đất canh tác của họ trong khi họ không chịu nhận đền bù với giá rẻ mạt, không giúp họ chuyển đổi nghề nghiệp, đó là chủ trương của Đảng và Nhà nước ư? Hay là vì lợi ích từ việc “thu hồi” đất đối với nhóm lợi ích quá lớn mà chúng nhắm mắt làm cho bằng được, không nghĩ đến làm thế có độc ác không, đã đẩy dân vào nỗi khổ hạnh, oan sai như thế nào. Chủ trương chính sách gì đi nữa thì cũng phải hợp lòng dân, nếu vô lý, sai trái thì việc dân phản ứng cũng là điều dễ hiểu.
Việc nông dân Dương Nội đi khiếu kiện, đi diễu hành, ông cho là bôi tiếng xấu, hoen ố hình ảnh của địa phương. Thưa ông, ông nhầm rồi. Nếu các ông làm việc tốt cho dân thì sẽ chẳng có chuyện dân đi khiếu kiện. Nếu các ông không gây nên hai cuộc cưỡng chế bạo ngược, nếu các ông không bỏ tù oan 7 người nông dân Dương Nội thì lấy đâu ra clip mà đưa lên mạng, lấy đâu ra sự phẫn nộ của công luận trong và ngoài nước và làm gì có hạt gạo nào của chúng tôi gửi đến Dương Nội. Đúng là lâu nay, hình ảnh Dương Nội chẳng đẹp đẽ gì. Nhưng điều đó là do các ông gây nên chứ không phải người dân cố tình bôi nhọ các ông.
Ông còn yêu cầu bà con cảnh giác với chúng tôi, cho chúng tôi là lôi kéo bà con, lợi dụng quyền tự do dân chủ. Ông nói thế là rất hồ đồ. Chúng tôi làm vì lương tâm và chỉ làm những gì pháp luật không cấm. Không thể có chuyện cứu đói cho những người bị các ông ghét thì gọi là lợi dụng quyền tự do dân chủ, còn nộp cho các ông thì không. Ấy là tôi chưa nói đến chuyện quyền tự do dân chủ ở Việt Nam có không và ở mức nào.
Ông đề nghị “ai là chủ nhân phát số gạo này hãy đem đến phường Dương Nội, mặt trận Tổ quốc, Ủy ban sẽ phát gạo cho các đối tượng”. Ơ hay, ông vừa gọi chúng tôi là các đối tượng lợi dụng quyền tự do dân chủ, lôi kéo bà con mà ông lại sẵn sàng nhận gạo của chúng tôi mang đến ư? Như vậy, là đảng viên, ông có mất lập trường không? Hay ông lừa chúng tôi mang đến ủy ban để các ông hạch sách hoặc bắt bớ?
Ông cần phải hiểu tại sao chúng tôi mang gạo đến trực tiếp cứu đói cho bà con dân oan. Họ là những người đang đói, như tôi vừa nêu nguyên nhân. Dân của ông đói, các ông đã giúp họ được cân gạo nào chưa. Ông đã thăm hỏi từng gia đình xem hoàn cảnh họ như thế nào chưa? Hay ông đợi đến khi họ đói lả hoặc chết đói trên đường Lê Trọng Tấn thì các ông mới biết?
Nếu các ông lo được cho dân thì đâu đến lượt chúng tôi phải lo. Nhưng điều đó đã không xảy ra. Ông có biết, dân phường ông đói, gõ cửa Hội chữ thập đỏ Trung ương, được cứu trợ 2 thùng mì tôm không? Có lẽ, đó là món hàng cứu trợ duy nhất từ chính quyền, mặt trận cho những hộ dân oan Dương Nội từ khi bị cướp đất đến nay. Trong tình trạng đó, lẽ ra, có người mang gạo cứu đói cho dân phường ông, ông phải cảm ơn chứ, sao ông lại gọi họ là đối tượng này nọ, làm mất trật tự ở địa phương. Xin hỏi ông, việc nhận gạo, chia gạo cho bà con làm mất trật tự chỗ nào, còn hai cuộc cưỡng chế đất ở địa phương ông không gây mất trật tự ở chỗ nào? Chúng tôi cho rằng chính hành vi đem ô tô cùng với công an, dân phòng, dùng loa điện tuyên truyền ông ổng, làm náo loạn cả một khu dân cư mới là mất trật tự. Và khi hàng chục côn đồ xông vào nhà dân hăm dọa, nói phải nhận tiền đền bù, không được đi khiếu kiện, lúc ấy ông ở đâu mà không đến để đảm bảo an ninh trật tự? Sao giọng côn đồ và giọng các ông giống nhau đến thế.
Ông cho rằng, gia đình chị Cấn Thị Thêu có công tìm các nguồn tài trợ nhưng nhưng phải liên hệ với mặt trận (để chia cho… công bằng). Điều này cần phải giải thích với ông rằng gia đình chị Thêu và bà con dân oan ở Dương Nội chưa bao giờ xin ai, gợi ý cho ai cứu đói cho họ. Họ thiếu thốn nhưng họ có lòng tự trọng. Chỉ có những người biết thương cảm trước nỗi đau khổ của người khác, tự tìm hiểu mới biết bà con đang đói mà tự nguyện người ít kẻ nhiều gom góp giúp họ mà thôi.
Cũng cần giải thích cho ông hiểu, tại sao chúng tôi mang thẳng gạo đến cho bà con đang đói mà không thông qua các ông. Ông cho rằng, làm như thế là sai. Vậy xin hỏi ông, hàng cứu trợ của các cá nhân phải thông qua ủy ban, mặt trận là theo qui định nào hay là qui định do các ông nghĩ ra? Chọn hình thức nào là do chúng tôi, tuy nhiên chúng tôi không bao giờ nghĩ đến chuyện phải thông qua ủy ban hay mặt trận. Đơn giản vì chúng tôi là những người thần kinh vẫn bình thường. Chúng tôi không điên. Đã có quá nhiều vụ hàng cứu trợ bị bớt xén hoặc không tới tay người cần được giúp. Nhiều vụ cán bộ đem tiền, hàng cứu trợ chia nhau hoặc ưu tiên cho người nhà cán bộ. Những vụ việc này nhan nhản trên các mặt báo, chắc ông cũng đã đọc qua. Việc thông qua mặt trận, ủy ban chia gạo đến cho người nghèo chỉ có thể thực hiện khi mà các tổ chức này có cơ sở để tin cậy. Tiếc rằng lòng tin của các nhà hảo tâm không đặt vào mấy tổ chức đó mà gửi gắm ở những người nông dân tuy không có quyền hành gì nhưng họ sống có lương tâm.
Ông cho việc nhận gạo là nỗi nhục của bà con. Thưa ông, nỗi nhục ấy là của các ông, chứ bà con dân oan Dương Nội không hề nhục. Lòng quả cảm, bất khuất, sẵn sàng chấp nhận tù đày và tinh thần quyết tử giữ đất, bà con chỉ có vinh chứ không có nhục. Tinh thần ấy của bà con đã lay động chúng tôi, tạo nên sự kính trọng, cảm phục trong chúng tôi. Tinh thần ấy còn lan tỏa tới những bà con dân oan ở các vùng miền khác, khiến họ vững tin hơn, can đảm hơn trong cuộc đấu tranh giành lấy sự sống bị chiếm đoạt từ bàn tay của bọn tà quyền.
Thưa ông chủ tịch,
Tuy không cùng chung quyền lợi với bà con dân oan bị cướp đất nhưng ông vẫn gần bà con hơn về mặt địa lý. Ông là người biết rõ sự đau khổ, nỗi oan khuất của bà con. Cùng với những bản án được dựng nên khiến 7 công dân phường ông lâm vào cảnh tù tội, lẽ nào chưa đủ để thức tỉnh được lương tri ông?
Chúng tôi viết thư ngỏ này không có mục đích nào hơn ngoài việc mong ông hiểu rõ ngọn nguồn, cảm thông với những người nông dân cùng khổ mà 7 năm nay không làm ra được hạt lúa nào trên những thửa ruộng bị cướp. Chúng tôi, những người làm công việc cứu trợ cho bà con mất đất ở Dương Nội sẵn sàng đối thoại với các ông. Cũng như với những người lâm vào cảnh cùng khổ khác, việc giúp bà con dân oan Dương Nội đối với chúng tôi không thể vì những lời cảnh báo, xuyên tác của các ông mà dừng lại. Mong ông hãy ủng hộ việc làm của chúng tôi và hãy đứng về phía bà con dân oan, không tiếp tay cho kẻ cướp. Ông hãy từ bỏ quyền lợi trong việc “thu hồi” ruộng đất của bà con nếu có và hơn nữa tìm cách bảo vệ những công dân địa phương ông. Làm như thế, có thể chức quyền của ông bị mất nhưng danh dự, uy tín của ông sẽ là mãi mãi vì nó được xây dựng trong tâm khảm những người nông dân tuy nghèo khó nhưng đầy tình nghĩa.
N. T. T.
Nguồn: http://www.ijavn.org/2015/08/vntb-thu-ngo-gui-ong-chu-tich-phuong.html