NGƯỜI CUỐI CÙNG CÒN LẠI CỦA LÒNG DÂN

 Kính viếng hương hồn anh Văn – Đại tướng Võ Nguyên Giáp

  

           Những năm 90 của thế kỷ hai mươi

           Nhà Đại tướng – anh Văn thường mất điện

           Ghế bàn phòng khách ngổn ngang như vừa qua trận đánh

           Ngả nghiêng theo bão gió ngoài đời

 

           Vòi nước cong vênh nhỏ giọt lần hồi

           Nhà Đại tướng vẫn đun than như bao người dân khác

           Vị Đại tướng cầm quân đi qua bao trận mạc

           Giờ lặng lẽ âm thầm ngồi tựa nắng trúc mai

 

           Anh Văn ngắm nhìn bóng Nguyễn Trãi – Ức Trai

           Trần Hưng Đạo vung gươm dọc ngang trời là thế

           Dòng sông Kiến Giang nơi quê cha đất mẹ

           Vẫn cứ chảy như sông Hồng cuộn sóng mấy nghìn năm

 

           Hết đường quan anh lại về với nhân dân

           Hạt lúa, củ khoai nắng mưa vần vũ

           Anh luận bàn với Văn Cao về “Tiến quân ca” thời đó

           Đến “Trường ca sông Lô” nâng nhịp bước quân hành

 

           Đạn lửa binh đao và chiến tranh

           Không tiếng súng lại xoay chiều trận mạc

           Bè bạn thương nhau từ Nà Ngần Phay Khắt

           Ấm áp tình người mặc thế thái quay lưng

          

            Khốn khổ thời “Búp sen xanh” của nhà văn Sơn Tùng

           Anh thấu hiểu và sẻ chia cùng đồng đội

           Điều phải nói và điều không cần nói

           Giữa thời gian đồng vọng nỗi cô đơn

          

          Giáo sư Phan Ngọc chẳng buồn

           Ngồi dịch thuật nghìn bài thơ Đỗ Phủ

           Kính tặng anh Văn một thiên tài, một chứng nhân lịch sử

           Một vị tướng lừng danh của đất nước nhân dân

          

           Những năm 90 Chiếu Văn

           Đời lính đi qua quen mưa giông nắng lửa

           Hết thời chiến binh lấy trang văn làm bến đỗ

           Năm tháng bể dâu sấp ngửa với trang Kiều

          

          Đại tướng như anh còn thiếu thốn đủ điều

          Bữa ăn chỉ cá kho, quả cà, rau muống

          Nhân cách lớn với tình yêu rộng lượng

          Chịu kham khổ như dân không ai nghĩ sang hèn

 

          Giờ anh về với tổ tiên

          Để lại trên một trăm năm trần thế

          Mưa nguồn Điện Biên, đất Vũng Chùa chớp bể

          Anh sẽ gặp Nguyễn Trãi, Nguyễn Du, Bác Hồ

          Bà Huyện Thanh Quan “Qua đèo Ngang”  lặng lẽ

 

          Như giọng hò Lệ Thủy, Kiến Giang ơi!

          Núi Thọ, mũi Rồng tiếng sóng biển đưa nôi…

 

Hà Nội, ngày 4-10 tháng 10 năm 2013

Tác giả gửi trực tiếp cho BVN.

This entry was posted in Tản Mạn. Bookmark the permalink.