Thư phúc đáp gửi Báo điện tử Giáo dục Việt Nam

Kính gửi Ông Phan Doãn Phúc

Trưởng ban Quốc tế – Báo Ðiện tử Giáo dục Việt Nam,

Tôi đồng ý với cách đặt vấn đề của ông. Điều quan trọng nhất là nội dung của vấn đề cần trao đổi, và đó cũng chính là mối quan tâm hàng đầu của những người có tấm lòng đối với vận mệnh của đất nước, chứ không phải những tiểu tiết về mặt hình thức. Còn về những sơ xuất trong cách ăn nói, cư xử của những người đã từng nắm chút quyền hành trên đất nước ta thì qua những năm tháng còn làm việc trong ngành giáo dục cũng như trong hệ thống chính quyền, tôi không hề xa lạ. Do căn bệnh thiếu dân chủ “kinh niên”, các cán bộ, đảng viên hễ có chút quyền hành trong tay thì khi “đối thoại” chẳng khác gì “độc thoại”, bởi lẽ họ tự tin rằng không ai dám cãi lại mình, và chỉ cần “tuân theo nghị quyết, chỉ thị của cấp trên” thì làm bất cứ việc gì, nói sai điều gì cũng sẽ có người che chắn, không sợ bị trừng phạt.

Nhưng nhìn theo một phương diện khác thì báo chí cũng chính là một công cụ hữu hiệu để từng bước khắc phục căn bệnh đó, và nếu thật sự có tấm lòng với dân tộc thì chúng ta cần làm điều đó để mai này đất nước ta ngày càng văn minh hơn, có thể mở mày mở mặt với năm châu bốn biển.

Vấn đề biên giới trên bộ cũng như vấn đề Biển Đông là những vấn đề được rất nhiều người dân quan tâm – kể cả những người đang làm việc trong hệ thống chính trị hiện nay lẫn những người dân bình thường. Nhưng vì lâu nay những vấn đề đó vẫn được xem là “nhạy cảm”, thuộc vào diện cấm kỵ, cho nên rất nhiều người e ngại, không dám nói lên ý kiến của mình – kể cả những người nắm được bằng chứng xác thực trong tay.

Tôi hy vọng một khi cuộc trao đổi thẳng thắn giữa chúng tôi với những người có trách nhiệm xung quanh chủ đề “Thác Bản Giốc” được tiến hành thuận lợi thì đó sẽ là điều kiện để ngày càng có nhiều người lên tiếng góp phần làm sáng tỏ những điều lâu nay vẫn còn là uẩn khúc, gây thắc mắc trong dư luận. Trong cuộc trao đổi này, báo chí đóng một vai trò cực kỳ quan trọng, và để làm được điều đó, những người làm báo cần làm đúng vai trò truyền tải thông tin một cách trung thực, khách quan, không thiên vị.

Về phần tôi, vì không có một phương tiện truyền thông nào trong tay, tôi đã đề nghị hai trang mạng giúp đỡ. Đó là hai trang mạng Bauxite Vietnam và Ba Sàm – nơi có nhiều độc giả thường xuyên theo dõi, và cũng là nơi tôi tin tưởng sẽ chuyển tải một cách trung thực ý kiến của tôi cũng như của nhiều độc giả khác quan tâm đến chủ đề nói trên.

Một lần nữa, tôi xin gửi lời chào trân trọng và chúc sức khỏe  đến toàn thể Ban biên tập của quý báo. Chúc quý báo hoàn thành tốt nhiệm vụ truyền tải thông tin của mình, làm tốt vai trò “chiếc cầu nối” giữa người dân với những người có trách nhiệm trong hệ thống chính trị hiện hành.

MAI THÁI LĨNH

Tác giả trực tiếp gửi cho BVN

This entry was posted in phản biện. Bookmark the permalink.