Những sự việc tiếp nối nhau ngày càng cho thấy sự bê bối, sa đọa đạo đức ở tỉnh Hà Giang bây giờ không nằm ở vị Chủ tịch tỉnh mà cả nhiều cán bộ cấp cao của tỉnh như danh sách đen mua dâm, ép dâm các trẻ vị thành niên ở Hà Giang trong phiên xử phúc thẩm đã công khai trước tòa án phúc thẩm Hà Giang .
Để xóa dấu vết tội ác và tránh sự trừng phạt của pháp luật, giới quyền lực của tỉnh đã làm đủ trò: khủng bố các bị can Thúy và Hằng, vốn là nạn nhân của vụ mua dâm trẻ em, để ép các cháu ký giấy tuyên bố không cần Luật sư bào chữa cho mình trong vụ án sẽ được xử lại thời gian tới, khủng bố tinh thần của người dân để họ không dám lên tiếng bàn tán bình luận về vụ án, không loại trừ cả ông ngoại của một cháu bé nạn nhân 14 tuổi khác vốn đang đau đớn cho đứa cháu của mình và cả một ông cán bộ Tỉnh ủy về hưu vốn bức xúc về vụ việc này.
Sau khi Ban Kiểm tra Trung ương vào cuộc và đã có thông báo về kỳ họp 32 ngày 5.7.2010 (45 vụ việc, trong đó có vụ Chủ tịch tỉnh Hà Giang) mà cán bộ văn phòng tỉnh Hà Giang vẫn còn đứng ra bảo vệ Chủ tịch tỉnh Nguyễn Trường Tô thì đủ thấy sức mạnh quyền lực của những người đứng đầu bộ máy Đảng và chính quyền Hà Giang ghê gớm thế nào và hiểu được vì sao họ đã làm được các việc bất chấp luật pháp.
Tất cả những sự việc đó làm cho cả xã hội nhức nhối. Người dân hoang mang, tại sao một xã hội xã hội chủ nghĩa tươi đẹp lại trở nên một xã hội đốn mạt thối nát đến như vậy.
Chúng ta vừa trải qua đợt học tập tấm gương đạo đức của Hồ Chí Minh kia mà, vậy những cán bộ cấp cao của Đảng và Chính phủ ở Hà Giang đã học những gì tấm gương của Hồ Chí Minh?
Họ là những cán bộ cấp cao của Đảng do Ban Bí thư phụ trách, vậy tại sao đã bao thời gian trôi đi, chưa thấy một cán bộ có trọng trách cao của Đảng, của Chính phủ có một động thái gì đối với vụ việc nghiêm trọng này? Tại sao Tổng Bí thư, Thường trực Ban Bí thư và cá nhân ông Thủ tướng không có động thái, cử chỉ gì để người dân trông vào và thấy rằng các ông cũng đau nỗi đau của người dân, rằng các ông sẽ chỉ đạo, như các ông vẫn thường làm, để làm thật nhanh, thật nghiêm vụ án này?
Trong khi đó, sự việc diễn biến theo chiều hướng ngược lại. Việc ông Tô Huy Rứa, Ủy viên Bộ Chính trị, Trưởng ban Tư tưởng văn hóa trung ương chỉ thị cho các báo chí truyền thông không đăng tiếp vụ Nguyễn Trường Tô liệu có phải là dấu hiệu để người dân hiểu rằng, Đảng đang quyết tâm khép vụ án này lại, và sẽ không có cán bộ cao cấp của Đảng được xác định là có liên quan đến tội ác này?
Cả xã hội đang nhìn vào cách xử lý vụ việc của Đảng. Cả xã hội sẽ tin vào những điều Đảng nói rằng từ xưa tới nay Đảng là một chính đảng cách mạng, luôn phấn đấu vì hạnh phúc của nhân dân, đảng là của dân, do dân, vì dân – nếu Đảng mạnh dạn cắt bỏ khối ung nhọt của mình và nghiêm trị kẻ phạm tội ác.
Nếu ngược lại, nếu vụ việc này lại trôi qua êm thấm, vụ án không lôi ra đích danh tội phạm cần trừng phạt mà chỉ có mấy cháu nhỏ vị thành niên nạn nhân của vụ án ép dâm, cưỡng dâm, mua dâm trở thành tội phạm thì lòng tin của dân vào Đảng sẽ vỡ tan như bong bóng xà phòng.
Đó là một việc vô cùng hệ trọng. Vì lẽ đó người dân tin rằng không có lý gì chỉ vì mấy kẻ đốn mạt mục ruỗng trong bộ máy Đảng mà Đảng có thể đánh mất lòng tin và sự ủng hộ của dân chúng trong sự nghiệp cách mạng còn dài của mình.
Có thể trớ trêu rằng đó cũng là giờ khắc lịch sử.
Trong một diễn tiến khác của vụ bắt cóc trẻ em 14 tuổi ở Hà Nội rồi đưa vào ổ chứa mại dâm ở huyện Quốc Oai, việc cháu bé thoát khỏi chỗ đó đã dẫn tới việc truy tố và bắt tạm giam vợ chồng chủ quán cà phê kiêm ổ chứa mại dâm. Trước cơ quan Công an điều tra, cháu bé đã xác nhận chính đó là chủ chứa nơi cháu từng bị ép bán dâm, và chính vợ chồng chủ quán đã công nhận sự thực này. Trớ trêu thay, Viện Kiểm sát nhân dân Quốc Oai đã yêu cầu Công an điều tra thả cặp vợ chồng này vì chưa đủ chứng cứ, “chưa tìm được kẻ mua dâm”.
Một tội ác không thể dung thứ và chính kẻ gây tội ác đã thú nhận trước cơ quan điều tra mà cơ quan công tố còn xử lý như vậy thì liệu người dân có thể còn giữ vững lòng tin vào cơ quan pháp luật nữa hay không? Có việc gì khuất tất phía sau quyết định thả tội phạm của cơ quan công tố vậy nhỉ?
Người dân cần được biết, và các cơ quan pháp luật không chỉ phải trả lời mà còn phải thực thi bổn phận bảo vệ nhân dân của họ vì họ là những người đã được quy định tồn tại để chỉ thực hiện chức năng đó.
Hãy đưa tất cả kẻ thủ ác ra trước pháp luật.
THV
HO Mạng Bauxite Việt Nam biên tập