Lưu Trọng Văn
Thế giới không còn nhẫn nhịn với CSTQ nữa.
Dân VN cũng không còn nhẫn nhịn với các loại tuyên bố của người phát ngôn Bộ Ngoại giao nữa.
Bộ Nội vụ Trung Quốc ra thông báo Quốc vụ viện đã phê chuẩn thành lập cái gọi là “quận Tây Sa” có trụ sở đặt tại đảo Phú Lâm thuộc quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam. Trụ sở của cái gọi là “quận Nam Sa” đặt tại đá Chữ Thập thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam.
Trung Quốc ngang ngược nói rằng “quận Tây Sa” sẽ quản lý quần đảo Hoàng Sa, Bãi Macclesfield và vùng biển xung quanh, trong khi “quận Nam Sa” quản lý quần đảo Trường Sa và vùng biển xung quanh.
Đáp lại, như mọi khi chỉ là tuyên bố của người phát ngôn Bộ Ngoại giao lặp đi lặp lại câu:
“Việt Nam đã nhiều lần mạnh mẽ khẳng định Việt Nam có đầy đủ bằng chứng lịch sử và cơ sở pháp lý để khẳng định chủ quyền đối với 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa.
Lập trường nhất quán của Việt Nam là phản đối mạnh mẽ việc thành lập cái gọi là “thành phố Tam Sa” và các hành vi có liên quan vì đã vi phạm nghiêm trọng chủ quyền của Việt Nam, không có giá trị và không được công nhận, không có lợi cho quan hệ hữu nghị giữa các quốc gia và gây thêm phức tạp tình hình Biển Đông, khu vực và thế giới.”
Còn thế giới đã hoàn toàn đổi giọng trước sự thật mà CSTQ phơi bày qua dịch Vũ Hán gây tang thương cho hàng triệu người vô tội.
Các lãnh đạo Mỹ, Anh, Pháp, Ý, Úc đã tuyên bố thẳng thừng lên án CSTQ đòi chúng phải trả giá cho tội ác của chúng.
Nhà báo Nguyễn Anh Tuấn giám đốc Diễn đàn Toàn cầu Boston, Mỹ vừa cho biết:
Mới đây trên Bàn tròn AIWS.net, các nhà chính trị Nhật đã nêu 2 câu hỏi:
1. Nếu Trung Quốc không nhận trách nhiệm thì ai có thể quy trách nhiệm cho Trung Quốc?
2. Nếu WHO không đáng tin cậy và bị chi phối bởi Trung Quốc, thì thế giới làm gì?
Thế giới làm gì?
Một loạt chính trị gia và lãnh đạo các quốc gia đòi kiện CSTQ ra toà và bắt bồi thường đến 6.500 tỷ dola.
Thế giới làm gì?
Một loạt doanh nghiệp, nhà đầu tư Mỹ, Nhật, Hàn Quốc đã đang và tiếp tục tạo làn sóng rút khỏi TQ.
Thế giới làm gì?
TT Trump trả lời nữ nhà báo Hồng Kong thân CSTQ: hãy đợi đấy, vài tháng nữa sẽ rõ.
Vài tháng nữa, nghĩa là hết dịch, đòn trừng phạt sẽ giáng xuống bè lũ Tập Cận Bình.
Còn Dân VN thưa bà Lê Thị Thu Hằng không còn ai có thể chấp nhận mãi những lời phát ngôn và chỉ dừng lại ở lời lẽ của bà nữa.
>Dân VN chúng tôi yêu cầu Lãnh đạo Bộ Ngoại giao triệu tập ngay đại sứ CSTQ trao Công hàm phản đối hành động trắng trợn xâm lược chủ quyền thiêng liêng của 96 triệu Dân VN trong nước và của hơn 10 triệu Dân VN ở hải ngoại.
Dân VN chúng tôi đòi Chủ tịch Nguyễn Phú Trọng, Chủ tịch QH Nguyễn Thị Kim Ngân và Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc phải công khai đại diện cho Nhà nước, Quốc hội, Chính phủ tuyên bố lên án hành động cướp nước trắng trợn và càng ngày càng xảo trá dối trá đến tận cùng của sự thô bỉ của bè lũ Tập Cận Bình.
Không thể chấp nhận được nữa.
Nếu cứ còn tiếp tục chỉ để bà Thu Hằng lên tiếng thì tốt nhất đề nghị nên… im lặng.
Vì thà im lặng mà kẻ xâm lược không biết chúng ta đang nghĩ gì còn hơn.
L.T.V.
***
Đọc thêm
Coi chừng Trung Quốc đang muốn bóp vỡ vụn Việt Nam
Ngô Ngọc Trai
Trong cuốn Hồi ký của ông Lý Quang Diệu, khi nói đến mối quan hệ Trung Quốc và Việt Nam, ông nói một đại ý rằng, các lãnh đạo Trung Quốc sẽ luôn kiềm chế Việt Nam.
Kiềm chế ở đây không phải là ở sự hung hăng bạo lực gây hấn mà là kiềm chế sự phát triển và kiểm soát vâng phục.
Từ lâu nay phía Trung Quốc đã thực hiện một chính sách đầy chủ ý và đạt được sự hợp tác từ phía Việt Nam kết giao về kinh tế, phía Việt Nam được cung cấp nguồn nguyên phụ liệu cho gia công xuất khẩu và nguồn hàng tiêu dùng đủ các thể loại.
Trung Quốc cũng là thị trường lớn tiêu thụ lớn các mặt hàng nông sản chưa qua chế biến và khoáng sản của Việt Nam.
Việt Nam được cho dự phần vào bữa tiệc kinh tế thịnh vượng mà Trung Quốc tạo ra được, một thị trường tiêu thụ lớn, một tầng lớp trung lưu chi nhiều tiền cho du lịch, qua đó một loạt doanh nghiệp cỡ lớn của Việt Nam cũng phát triển theo.
Nhưng khác với mối quan hệ giữa hai thị trường liền nhau như Mỹ và Mexico, một nền kinh tế bé được hưởng lợi bên cạnh một nền kinh tế lớn, phía Mỹ không có dã tâm về lãnh thổ và là người tạo lập luật chơi công bằng.
Còn mối quan hệ giữa Trung Quốc và Việt Nam, bằng cách sử dụng mối liên kết kinh tế và dòng chảy thương mại vốn là sự tất yếu khách quan giữa hai nền kinh tế liền kề, lãnh đạo Trung Quốc nắm được trong tay cầu dao ngắt nhịp dòng chảy thương mại, tạo ra sự phát triển hoặc ngưng trệ cho phía Việt Nam.
Đó là cách để tạo ra sự phụ thuộc và vâng phục.
Nhưng điều đó vẫn còn chưa đủ.
Hiện Nay Trung Quốc đang có tham vọng thực hiện giấc mộng lớn.
Họ muốn VN trở thành một dạng như nguyên vật liệu để xây dựng công trình nước lớn của họ.
Điều đó không tránh khỏi khiến VN không còn nguyên trạng là mình, và lâm vào trình trạng bị nhào nặn bóp vỡ vụn để TQ xây dựng giấc mộng.
Hiện nay, có thể hình dung, TQ đang dang rộng hai bàn tay để lấy sức bóp vỡ vụn Việt Nam.
Việt Nam bị tác động cả mặt phía Đông hướng ra biển và mặt phía Nam.
Ở Biển Đông Trung Quốc coi đó là vùng biển lãnh thổ của họ, gần như đang thực hiện chính sách phong tỏa đối với Việt Nam, bắt tàu ngư dân, không cho khai thác dầu khí, các tàu hải quân của VN ra biển Đông rất có thể sẽ trở thành mục tiêu tấn công của hải quân Trung Quốc.
Trung Quốc cũng phát triển mạng lưới đập thủy điện dày đặc để thực hiện tham vọng kinh tế nông nghiệp, một cách tất yếu khiến các nước khác cũng làm theo để có được nước.
Điều này dẫn đến hệ quả người thụ hưởng cuối dòng là đồng bằng Sông Cửu Long của Việt Nam bị cạn trơ đáy, không còn nước, không còn phù sa bên lở bên bồi, không còn mùa nước nổi về với cá tôm cây trái, nhiều hình ảnh thơ ca nhạc họa về một vùng đất phì nhiêu trù phú sẽ chỉ còn trong quá khứ.
Việt Nam sẽ bị bóp vỡ vụn bởi hai gọng kìm tác động đó từ cả phía Đông và phía Nam.
Từ lâu nay nhiều người có quan điểm rằng lãnh đạo Trung Quốc sẽ không quá đáng để bị mất đi một nước cộng sản anh em cùng chung phe hiện còn ít ỏi thành viên.
Nhưng nhận thức này cần phải xem lại.
Cần phải xác định rằng phía Trung Quốc đặt mục tiêu phát triển vĩ đại của đất nước họ lên cao nhất.
Và nếu Việt Nam là một rào cản chướng ngại thì họ sẽ dẹp bỏ ngay.
Trong trường hợp Việt Nam bị vỡ thì chính lãnh đạo TQ sẽ nói với người dân nước họ rằng điều đó chẳng quan trọng, đó chính là hành động chủ động của TQ và là bằng chứng cho thấy lãnh đạo Trung Quốc đặt mục tiêu phát triển quốc gia cao hơn ý thức hệ.
Bằng cách đó khẳng định với dân chúng rằng đối với lãnh đạo TQ không có gì lớn hơn lợi ích dân tộc.
Cũng đừng quên rằng lâu nay TQ đã xây dựng một chủ nghĩa xã hội mang đặc sắc riêng của TQ.
Theo đó, một nước VN chậm tiến lạc hậu chẳng có lợi gì về hình ảnh khi gắn với một Trung Quốc thịnh vượng vĩ đại.
Bởi người ta sẽ đặt nghi ngờ về tính đúng đắn của chủ thuyết phát triển nếu hỏi VN cũng đường lối đó tại sao lại thế?
Cho nên những nhận thức chủ quan có khi sẽ phải trả giá đắt.
Cũng đừng ai nghĩ rằng nếu VN thay đổi thì TQ sẽ mất đi vai trò khả năng chi phối đối với VN.
Ngược lại cho dù tương lai VN ra sao, thì TQ vẫn tìm cách gây ảnh hưởng tác động tới VN, đó đã là đặc tính dân tộc của phía họ rồi.
Cho nên hiện nay, với những gì đang diễn ra, với những tập quán nhận thức từ lâu không có sự thay đổi, khi lãnh đạo Trung Quốc đang chịu áp lực lớn về sự suy thoái kinh tế, sụt giảm uy tín quốc tế và niềm tin dân chúng, không loại trừ khả năng họ sẽ coi VN là mục tiêu bóp vỡ, nhằm tạo ra một tình thế nhận thức có lợi cho lãnh đạo nước họ ở quốc nội.
N.N.T.
Nguồn: https://baotiengdan.com/2020/04/20/coi-chung-trung-quoc-dang-muon-bop-vo-vun-viet-nam/