Một dân tộc tuyệt vọng

Nguyễn Thùy Dương

Khi cổng thông tin Điện tử Bộ Công an đưa tin về ” bạo loạn” ở Đồng Tâm vào sáng ngày 09/01/2020, cách đưa tin khiến người đọc liên tưởng đến người dân Đồng Tâm bạo loạn, chủ động tấn công lực lượng quân đội gây nên những cái chết thương tâm.

rong hình ảnh có thể có: văn bản

Địa điểm bị lực lượng vũ trang của chính quyền tấn công lúc 4 giờ sáng ngày 09/01/2020 là Thôn Hoành, cách sân bay Miếu Môn gần 2 km.

Bộ CA cho biết cũng đã bắt giam khởi tố vụ án. Một quy trình chết – khởi tố – án hình bắt đầu. Mọi người thấy gì? Còn tôi, tôi thấy sự tuyệt vọng của người dân và sự điên cuồng của một thể chế. Tôi chưa đọc bất kỳ một dòng nào về hồ sơ của Đồng Tâm nhưng tôi đã xem đã thấy diễn trình sự việc diễn ra hôm nay.

4h sáng xe ” bít bùng” bao vây làng. Những gì diễn ra sau đó là đụng độ, là khói thuốc nổ, là súng đạn, là máu. Trên trang cá nhân của một người vợ trẻ mất chồng, câu hỏi đau đáu vừa đau thương, vừa ích kỷ, chứa đầy tính may rủi: “3000 quân sao lại là anh?”. Những người lính nằm xuống có được gọi là liệt sĩ không? Họ chiến đấu với ai? Bao vây ai?

Sự tuyệt vọng đầu tiên là khi cổng thông tin điện tử của một cơ quan hành pháp lớn lại đưa thông tin khác hoàn toàn cái mà thực tế đã diễn ra. Họ biến chuyển thông tin đưa dân thành kẻ chủ động tội đồ. Quá khứ đã có bao nhiêu người dân dựa cột hay ” rục xương” vì bị biến thành kẻ chủ động tội đồ?

rong hình ảnh có thể có: văn bản

Người dân bám đất tức là họ có lý lẽ của họ. Chẳng lẽ một chính quyền luôn hô hào khẩu hiệu vì dân lại không thể vì dân đi tìm tiếng nói chung với dân hay sao? Quốc phòng là lợi ích An Ninh Quốc Gia nhưng An Ninh đầu tiên của Quốc Gia không phải là Nhân Dân sao? Câu chuyện Đồng Tâm không phải chỉ đơn giản bắt bớ, bịt thông tin, nhìn rộng ra nó là tâm lý cuồng vĩ của kẻ quyền lực khát máu.

Tuyệt vọng của người dân mở ra khi vào năm 20 của thế kỷ 21, người ta vẫn dùng cách cưỡng đoạt tàn bạo với dân.

Quy hoạch đền bù rẻ mạt, dân không đi thì cưỡng chế, cưỡng chế thành thì dân lưu vong, không thành thì trấn an dư luận chờ ngày bố ráp. Bố ráp mà dân chống cự thì dân chịu tù cho đến tử hình. Quyền lợi người dân ở đâu giữa súng ống, giữa những chàng trai, cô gái chỉ biết có mệnh lệnh là cao nhất, giữa những kẻ nắm trong tay cả pháp luật lẫn quyền cưỡng đoạt và luật pháp. Trong khi người dân chỉ có quyền chịu bị cướp, bị cướp và tù đày. Tuyệt vọng của một dân tộc chính là ở đó.

Rồi đây dân tộc này sẽ đi về đâu khi phát súng nổ lên cho việc công khai cướp đất đã vang ở tại nơi được xem như gần mặt trời nhất. Vũ lực đã được dùng với người dân bởi cả hai lực lượng có gắn lấy hai chữ Nhân Dân. Để rồi các vị dùng danh nghĩa của Nhân Dân che thân để đi cướp của Nhân Dân?

Bastiat đã từng viết về luật pháp của những kẻ cường quyền hại dân như sau: “Chỉ cần xem luật pháp có lấy những cái thuộc về một số người nào đó mà đem cho những người mà chúng không thuộc về. Chỉ cần xem luật pháp có làm lợi cho công dân này mà công dân khác phải trả giá bằng cách làm cái điều mà tự người công dân kia không thể làm mà không phạm tội”.

Viết khi hay tin có thêm một một nữ công an vừa mất ở Đồng Tâm. “Trận” ĐT vẫn đang giáp chiến. Thắng bại hôm nay của kẻ cầm súng chính danh đều là vết nhơ của lịch sử.

N.T.D.

Nguồn: https://www.facebook.com/ThuyDuongNguyen28/posts/2883105838376625

This entry was posted in Đồng Tâm. Bookmark the permalink.