Lê Thị Minh Hà
Đúng là khủng hoảng thật, khủng hoảng niềm tin vào ý thức đạo đức của con người! Rõ ràng Đoàn thị là tội phạm giết người (dẫu là không tự giác như thị khai), may mắn thoát án tử. Lẽ ra phải lặng lẽ trở về, cúi mặt xin lỗi cộng đồng rồi lặng lẽ mà tu dưỡng cho xứng với những ơn nghĩa mà mình mắc nợ. Đằng này…
Kinh quá cô ạ. Ít nhất thì những người tự hào đã đưa cô ấy về lại được đời thường giờ đừng tự hào nữa, và phải khuyên được cô ấy, cả nhà cô ấy xin lỗi người bị giết, cùng quốc dân Việt Nam ta.
Không chỉ vì đã trót giết người, mà vì cái thái độ nhơn nhơn này. Cứ hình dung tấm ảnh nụ cười chến thắng của cô ta trên báo tây mà hãi.
Lê Minh Hà
Lúc ấy chắc chưa đầy bốn tuổi.
Vừa từ cái làng ven sông xa đường quốc lộ trở về cái làng ven sông có cây cầu bắc ngang sông Đáy nối Hà Nội với Hoà Bình.
Thềm cũng chả lấy gì làm cao. Bà cẩn thận đặt thêm hòn đá ong làm bậc cho cháu lên xuống. Cháu tuổi bé, chân ngắn, muốn xuống sân là phải ngồi xổm, thò cẳng ngoe nguẩy tìm chỗ đặt chân, nhưng thích nhảy ở bất cứ chỗ nào có thể nhảy.
Hòn đá ong nằm đó, lên rêu.
Trưa nắng, mẹ gà dẫn đàn con mới nở đi ngang. Con bé từ trên thềm cao rùn chân nhảy xuống.
Vào đúng một con gà con.
Cảm giác hãi hùng vì một sinh linh bẹp dưới chân nó còn tới tận bây giờ.
Trưa hôm đó, có một con bé cuồng lên vì sợ, chạy bạt tử trên đê rồi dúi vào trạm thủy văn, nơi nó vẫn được mấy cô chú làm việc ở đó yêu chiều vì mái tóc cắt ngắn như con ngố.
Trạm không người. Nó trèo lên cái võng vốn luôn làm nó chóng mặt, kéo hai cánh võng lại thu lu ở đó, chìm vào trong trạng thái tê liệt lạ lùng, không ăn uống, không ngủ.
Cả nhà náo loạn. Tận gần nửa đêm mấy cô chú đi đo nước mới tìm ra nó.
Và hôm nay: nó nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của một sát thủ thoát án tử đang định khởi nghiệp với nghề diễn.
Nó – bà già hôm nay không chấp nhận án tử hình, nhưng cũng không chấp nhận cách sống dựa trên cái chết của người khác. Nụ cười chiến thắng rạng rỡ và vô cảm của sát thủ thoát án tử kia làm bà kinh hoàng, cũng kinh hoàng với đám đông thực và ảo vây quanh.
Đây tuyệt nhiên không phải là khủng hoảng truyền thông.
Bà ấy bị khủng hoảng. Bà ấy lại cảm giác dưới chân mình là con gà con mới nở.
Bà ấy không dám chắc mình còn muốn là người Việt.
PS: bà già này đọc rất nhiều trinh thám. Sát thủ chuyên nghiệp làm việc theo đơn đặt hàng kiểu Mỹ cũng không có cái vẻ kiêu hãnh làm người này của Đoàn thị.
Và gia đình bọn đó cũng không mổ lợn để ăn mừng. Càng không có chuyện thiên hạ đón chào.
Họ không có đạo đức bình thường. Nhưng họ biết đạo đức bình thường là thế nào.
L.M.H.
Nguồn: FB Lê Minh Hà
Niềm vui ngày quốc tang?
Chu Mộng Long
Hôm nay ngày 04 tháng 5. Vẫn đang còn là ngày quốc tang.
Nhưng tại sân bay Nội Bài lại diễn ra cuộc đón tiếp tưng bừng một nhân vật mà ai cũng ngỡ đó chỉ có thể là một anh hùng cứu quốc: nữ sát thủ Đoàn Thị Hương.
Dù cố tình hay vô ý, Đoàn Thị Hương vẫn là một sát thủ gây chết một mạng người. Bộ luật Hình sự của Việt Nam năm 2015 sửa đổi, bổ sung năm 2017, có hiệu lực thi hành kể từ ngày 01/01/2018 như sau: "1- Người nào vô ý làm chết người, thì bị phạt cải tạo không giam giữ đến 03 năm hoặc phạt tù từ 01 năm đến 05 năm.2- Phạm tội làm chết 02 người trở lên, thì bị phạt tù từ 03 năm đến 10 năm" (Điều 128). Nếu Đoàn Thị Hương gây án và bị xét xử tại Việt Nam thì sao?
Vậy cuộc đón tiếp tưng bừng Đoàn Thị Hương một cách có tổ chức tại sân bay Nội Bài vì lý do gì?
1) Nỗ lực ngoại giao của Việt Nam đã thành công rực rỡ khi hóa giải một tội phạm thành người có công cần khuếch trương? Hàng trăm nhà báo đón tiếp và đưa tin ầm ĩ để ca ngợi chiến công ngoại giao lẫn chiến công của Đoàn Thị Hương?
2) Đoàn Thị Hương được phóng thích từ nhà tù ở Malaysia giống như bà San Suu Kyi của Miến Điện sau khi đi tù và sau mấy năm lưu vong nay về nước và cần được tôn vinh như một anh hùng? Nếu không thì tại sao lại có hàng ngàn người đi đón tiếp? Nhìn gương mặt Đoàn Thị Hương xuống máy bay, mặt tươi cười, tay vẫy chào loài người giống như một anh hùng cứu quốc, một lãnh tụ tương lai vậy? Hiện có khuyết ghế quyền lực nào để dành cho Đoàn Thị Hương không?
3) Đoàn Thị Hương tham gia vào vụ sát hại Kim Jong Nam, anh trai của lãnh tụ Kim Jong Un, dư luận quốc tế cho đó là một vụ án chính trị vì có liên quan đến nhóm sát thủ người Bắc Triều Tiên. Vậy có khi nào Đoàn Thị Hương chỉ tạm quá cảnh ở Việt Nam để sau đó về Bắc Triều Tiên nhận huân chương chiến công?
Nếu không phải vì các lý do trên thì vì lý do gì? Ban tuyên giáo trung ương và Bộ Ngoại giao trả lời cho dư luận xem?
C.M.L.
Nguồn: FB Chu Mộng Long