Về việc ông Trọng làm Chủ tịch nước

Nguyễn Đình Cống

Thời kỳ Khrushov, ông TBT ĐCS Liên Xô nêu khẩu hiệu “đảng toàn dân” là một nhận thức nhạy bén về tình trạng tha hóa của đảng và cố gắng chống lại sự tha hóa đó bằng một cách đánh lộn sòng: đưa đảng vào trong dân tộc hòng làm người ta nghĩ đảng và dân tộc là một.

Nhưng đấy là thời kỳ vai trò các đảng CS trên thế giới chưa ở vào thế tuyệt vọng. Chứ giờ đây, sau hơn 60 năm so với giai đoạn Khrushov, sự tan rã của LX và phe XHCN đã trở thành một bản án tử hình thực tế đối với tất cả các đảng CS rồi.

Cựa quậy của một kẻ như họ Tập mà còn không ăn thua thì gắng gượng của một lão già sức tàn lực kiệt mà trong lòng thừa  biết “khuôn xanh” chẳng bao giờ “vuông tròn” cho mình – mà không phải bây giờ mới không “vuông tròn”, từ “năm hãy thơ ngây” đã “gặp thầy tướng số” đoán biết số phận mình chẳng ra gì rồi kia mà. Vậy thì “một trong hai” hay “hai nhập một” cũng chỉ rứa cả thôi.

Ông Trọng hãy tự hỏi mình một câu và nhờ đám cố vấn tìm cho mình một lời giải đáp nghiêm túc nhất, không bị bất cứ e ngại, định kiến nào ràng buộc: “Ở tư cách đảng trưởng ĐCS, dân tin mình, tức là tin đảng đến mức nào?”.

Câu ấy dân đã trả lời mà chắc ông Trọng đến giờ vẫn chưa được nghe, thôi thì đành mách cho ông, may ra có cấp dưới nào bạo mồm bạo miệng tâu lên với ông thì quá tốt. Câu ấy gói ghém trong bài thơ mới đây nhất nhà thơ Nguyễn Duy đưa lên mạng, không thèm giấu giếm gì cả. Bài thơ mang tên CƯỚP, trong đó có những câu định nghĩa cướp là ai rõ ràng minh bạch, không chối đi đâu được: Cướp nay có đảng có đoàn hẳn hoi/cướp nay gióng trống phất cờ phóng loa/cướp từ bàn giấy cướp ra ngoài đồng/con ơi mẹ dặn câu này/quan tham là cướp cả ngày lẫn đêm.

Thử hỏi, ông Trọng thống nhất chức Chủ tịch nước với chức TBT sẽ làm được gì khi cái đảng do ông đứng đầu đã bị nhân dân từ Nam đến Bắc nguyền rủa là… đảng cướp, và từ nay về sau sẽ đối xử với nó như một bọn cướp nguy hiểm?

Nghĩ mà ái ngại cho ông!

Bauxite Việt Nam

Việc  ông TBT ĐCSVN Nguyễn Phú Trọng làm kiêm Chủ tịch nước, nhiều người cho đó là Nhất thể hóa, nhưng ông Trọng cho là giải pháp tình thế. Tôi tán thành ý kiến chưa phải nhất thể hóa mà đây chỉ là một người  làm 2 chức. Nếu định nhất thể hóa thì phải thảo luận, thông qua, thành chủ trương, thành điều luật. Và chỉ 1 lần bầu. Nên bầu Chủ tịch nước trong một cuộc bầu cử thực sự dân chủ, có tranh cử. Khi Chủ tịch là đảng viên thì tự nhận làm TBT luôn mà không cần tốn kém việc tổ chức bầu lại ở trong đảng. Nếu Chủ tịch không phải đảng viên CS thì đảng tìm cách kết nạp rồi đưa lên làm TBT. Khi không thể kết nạp được thì sẽ không thực hiện nhất thể hóa cho ĐCS.

Việc ông Trọng kiêm làm Chủ tịch nước có một số người mừng, ca ngợi và cũng nhiều người nghi và lo. Người mừng cho rằng Nhất thể hóa sẽ tiết kiệm được nhiều tiền của,  ông Trọng liêm khiết, chống tham nhũng có hiệu quả, ông sẽ tạo cho VN có sức mạnh mới. Người nghi và lo cho rằng ông Trọng vốn bảo thủ, giáo điều, lại quá bị lệ thuộc Trung cộng nên có nhiều khả năng dẫn dân tộc đi sai đường.

Từ trước tôi vẫn không tán thành phương châm “Đảng lãnh đạo, Chính quyền quản lý, Nhân dân làm chủ”. Dựa vào đó người ta  lập nên hệ thống 3 tổ chức chồng chéo, dẫm đạp lên nhau (đảng, chính quyền, mặt trận). Tôi cho rằng để thực hiện tốt việc lãnh đạo thì đảng phải hóa thân vào chính quyền. Nhất thể hóa sẽ giảm được nhiều phiền hà, tránh được lãng phí, tạo nên sức mạnh. Muốn thế phải sáp nhập  hoặc giải tán nhiều ban ngành, cấp ủy hoặc văn phòng đảng đặt bên cạnh tổ chức tương đương của Hành pháp ( hình thức là bên cạnh, nhưng thực chất nhiều nơi là bên trên). Việc nhất thể hóa 2 chức vụ người đứng đầu cơ quan Đảng và Chính quyền mà vẫn giữ lại mọi tổ chức, ban bệ của Đảng như hiện nay thì chỉ mới làm được một việc quá nhỏ bé.

Nhất thể hóa ở cấp cao nhất là một việc vô cùng hệ trọng. Ở đây phẩm chất, nhận thức của cá nhân  người đứng đầu có ảnh hưởng rất lớn. Hãy xem xét kỹ vai trò của Khơrutsep trong việc chống sùng bái Stalin và chung sống hòa bình, của Gorbatrôv trong việc giải tán Liên xô, của Trump trong việc làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại v.v… Vậy ở VN, khi Nguyễn Phú Trọng nắm toàn quyền thì đất nước sẽ chờ đón điều gì, tốt lên hay xấu đi. Để dự đoán cần dựa vào phẩm chất, năng lực, xu hướng của ông ấy là chủ yếu chứ không phải dựa vào việc  ông kiêm luôn 2 chức cao nhất.

Liệu những người ca ngợi và trông chờ vào ông Trọng  đã dựa trên những chứng cứ chắc chắn để phán đoán hay chỉ là những lời tụng ca nịnh hót. Hãy phân tích xem.

Tham nhũng ở VN hiện nay đã trở thành bệnh dịch, xẩy ra trong mọi tổ chức công quyền từ nơi hang cùng ngõ hẻm trở lên. Số người có hành động tham nhũng lên đến nhiều triệu, từ tạp vụ và hộ lý ở bệnh viện, từ cảnh sát đứng đường đến Ủy viên Bộ chính trị và quan chức cấp cao của Chính phủ. Việc đốt lò chống tham nhũng của ông Trọng tuy gây tiếng vang, nhưng giỏi lắm chỉ xử được vài chục, vài trăm vụ, còn hàng triệu  vụ khác ông Trọng không làm gì được. Sự phá hoại đất nước của bọn tham nhũng sộp, bị cho vào lò là rõ ràng, nhưng sự phá hoại nền tảng đạo đức và lòng tin do triệu triệu vụ tham nhũng, lộng quyền, dày đặc khắp nơi mới thật sự nguy hiểm, làm hủy hoại dân tộc. Với cơ chế hiện nay của ĐCSVN không có cách gì chống lại được.

Việc ông Trọng liêm khiết như thế nào còn chờ xem. Ông liêm khiết đến đâu trong khi không chấp nhận yêu cầu kê khai minh bạch tài sản. Mà liêm khiết là thuộc đời sống cá nhân. Đối với  tầng lớp lãnh đạo thì đời sống công tác quan trọng hơn rất nhiều. Đó là việc dẫn dắt tập thể đi theo con đường nào. Nếu liêm khiết mà đi sai đường, dẫn tập thể xuống hố , vào ngõ cụt hoặc đi đường đầy chông gai thì vẫn mang tội nặng. Đi sai đường mà không liêm khiết thì tội càng nặng hơn.

Về đường lối, hãy xem ông Trọng đã làm và nói như thế nào. Ông nổi tiếng bảo thủ, giáo điều, vẫn kiên trì Chủ nghĩa Mác Lê lỗi thời, duy trì chế độ độc đảng, vẫn kiên trì định hướng XHCN, vẫn không chấp nhận đa nguyên, tam quyền phân lập và xã hội dân sự, vẫn chủ trương đàn áp bất đồng chính kiến, vẫn u mê khi ủng hộ 3 đặc khu kinh tế và luật an ninh mạng, vẫn chăm chú đọc một cách vô hồn những bài do người khác viết sẵn ở các diễn đàn quan trọng mà không tạo được cảm hứng cho người nghe, vẫn vô cảm với bao nỗi oan khuất của người dân, vẫn  tôn trọng phương châm 4 tốt và 16 chữ vàng, chấp nhận thế yếu trong quan hệ với Trung cộng v.v… Một con người như vậy liệu có thể mang lại sức mạnh mới cho Nhà nước hay là làm cho lãnh đạo VN phạm hết sai lầm này đến tội ác khác khi tiếp tục con đường XHCN, làm cho VN trở thành “đất nước không chịu phát triển”, càng lún sâu thêm vào việc lệ thuộc vào Trung cộng để biến VN thành miếng mồi ngon cho bọn bành trướng, mang lại tai họa cho dân tộc.

Việc rồi đây ông Trọng sẽ hành động như thế nào, người ngoài chỉ có thể dự đoán. Mà  biết đâu dự đoán của tôi có thể sai. Sự đời vốn có lắm bất ngờ. Tôi xin dành lại một xác suất bé cho hy vọng vào phép nhiệm mầu, rằng nhân việc này ông Trọng  sẽ ngộ ra và chuyển biến, trở thành nhà cải cách lớn của VN. Hãy chờ xem.

N.Đ.C.

Tác giả gửi BVN

nhà cải cách lớn của VN. Hãy chờ xem.

This entry was posted in Nhất thể hóa. Bookmark the permalink.