Reuters dẫn lời ông Cảnh Sảng nói: “Trung Quốc luôn khẳng định rằng cách đúng đắn duy nhất trong việc giải quyết tranh chấp thương mại Trung-Mỹ là thông qua đàm phán và tham vấn được tổ chức trên cơ sở bình đẳng, chân thành và tôn trọng lẫn nhau. Nhưng tại thời điểm này, mọi việc Hoa Kỳ làm không thể hiện sự chân thành hay thiện chí”.
Vậy thì chân thành của Tập Cận Bình là cái thứ chân thành gì hỡi Cảnh Sảng? Nghe đây: Đó là chân thành của một con sói đang chơi trò bịt mắt bắt dê với cả thế giới. Hiểu chưa?
路透社援引外交部发言人耿爽先生说:“中国始终坚持认为,解决中美贸易争端的唯一正确方法是在平等,诚意的基础上进行谈判和协商并互相尊重但此时此刻,美国并未表现出诚意或善意。“
这么说,请问:习近平的诚意是什么呢?耿爽知道吗?听着:这是一只狼在玩把蒙着眼睛的带山羊以欺骗世界的诚意。明白了吗?
Bauxite Việt Nam
1. ‘Sói già’ Trump có đang áp đảo
ông Tập Cận Bình?
Nguyễn Giang/bbcvietnamese.com
Ảnh: TPG – Ông Trump nghĩ gì khi đứng ở Tử Cấm Thành hồi thăm Bắc Kinh tháng 11/2017
Thương chiến Mỹ -Trung đã sang hồi 2, và đúng với phương án hai mà các học giả Trung Quốc dự đoán, theo một nhà báo từ Bắc Kinh nói với tôi.
Tôi quen anh bạn người Giang Tô trong một lần đến giảng tại trường cũ là Goldsmiths College, University of London.
Chen Zhiqun (Trần Chí Quân) học một năm lấy bằng Thạc sỹ ngành global communications ở Anh rồi về nước làm việc.
Nay anh quay lại cùng làn sóng bành trướng sang châu Âu của truyền thông Trung Quốc, và làm sub-editor cho một trang tin song ngữ Anh-Hoa.
Gặp lại nhau, chúng tôi chia sẻ chuyện trường cũ rồi tất nhiên là không thể tránh khỏi nói về cuộc thương chiến Mỹ – Trung.
Chen cũng hỏi tôi về Brexit, về chuyện EU và Trung Quốc.
Tôi bảo Chen,”nói về Anh Quốc thì bạn cứ tạm quên đi, chừng nào cái đống mess về Brexit này xong đã”, và tôi nói thêm, “mà cũng chưa biết bao giờ nó xong”.
Khả năng cao là sẽ khó có thỏa thuận gì cụ thể trong năm nay mà sẽ là đi từ ‘chuyển tiếp’ này sang ‘chuyển tiếp’ khác.
Bà Theresa May sẽ cố tại vị đến tháng 3/2019 và khi Anh không còn trong EU nhưng vẫn có 21 tháng ‘transition’ thì ai lên thay bà sẽ phải lo có một ‘deal’.
Chen hỏi tôi:
“Anh đã sống ở nhiều nước châu Âu vậy cho tôi biết tại sao họ không thích Trung Quốc? Đầu tư vào Hy Lạp để cứu kinh tế của họ cũng có người phản đối, bỏ tiền vào Ba Lan, Hungary cũng có kẻ ghét, vì sao thế, hay là họ phân biệt chủng tộc (racist)?”
Tôi nghĩ một lúc rồi đáp và bảo Chen là đây chỉ theo trải nghiệm riêng thôi:
“Người châu Âu, không kể các nhóm bài ngoại, cực hữu đang nổi lên, thì đa số là thân ái, tôn trọng công bằng, có tinh thần dân chủ, và không phân biệt chủng tộc như chúng ta hiểu ở châu Á.”
“Nhưng họ có vấn đề cố hữu là phân biệt và tự tôn văn hóa.”
Chen ngạc nhiên:
“Nghĩa là sao?”
“Nghĩa là dù người châu Á, kể cả Nhật Bản, Hàn Quốc, Trung Quốc, có nỗ lực đến đâu, thì đa số người Âu vẫn rất tự hào và tự tôn văn hóa, và chuyện Trung Quốc các bạn mở viện Khổng tử, quảng bá văn hóa Hán, sẽ vô ích thôi. Dân bản xứ có thể coi đó là thứ là lạ, có chút thiện cảm, nhưng bảo họ bị ảnh hưởng và đi theo thì sẽ không xảy ra.”
Tôi phải nói thêm cho người bạn Trung Quốc rằng sự phân biệt văn hóa đầu tiên là sự phân biệt giữa nước này với nước kia ở châu Âu.
Người Áo và Thuỵ Sĩ tìm mọi cách để tỏ ra họ không phải người Đức dù vẫn dùng tiếng Đức.
Người Ba Lan hiểu rõ người Nga, người Czech nhưng lại quý…người Hungary hơn.
Người Irish vừa chào xong đã nhấn mạnh trong câu thứ nhì họ không phải là người Anh.
Đại loại như vậy.
Tôi cho Chen một ví dụ là yoga và võ thuật Nhật, Hàn, Trung và Việt vào châu Âu vài chục năm qua kể cũng là một thành công của người Đông Á.
Ảnh: NURPHOTO – Lễ hội Prometheia ở Litochoro, Hy Lạp. Dù cần tiền đầu tư từ Trung Quốc, các xã hội châu Âu vẫn giữ truyền thống văn hóa mà họ tự hào
Nhưng tư tưởng và nếp sống hàng ngày của người Âu vẫn theo truyền thống Hy Lạp, La Mã và các tôn giáo lớn của họ: Công giáo La Mã, Tin Lành, Chính thống giáo…cộng với hai kỷ nguyên Phục hưng, Khai sáng và thời công nghiệp hóa đã sang thế hệ ba.
Không kể EU mà các xứ còn nghèo như Albania, Ukraine cũng tự hào với di sản châu Âu của họ.
Đầu tư Trung Quốc có thể thành công về kinh tế nhưng chỉ dừng ở đó.
Sẽ khó có chuyện người châu Âu đi theo đạo giáo, cách dạy con, chơi đàn, thể thao của Trung Quốc.
Chen đồng ý và cho hay chính giới nhà giàu ở Trung Quốc đang ‘phát rồ’ với đàn piano, với tennis, với đua xe F1.
Sự nhìn nhận từ Phương Tây vẫn là niềm khao khát, và lời phê phán to hay nhỏ từ Âu Mỹ đều là điều nhạy cảm ở Trung Quốc.
Chúng ta đang ở phương án 2
Sang chuyện thương chiến, Chen bảo tôi, ngay từ khi Trump bắt đầu đe dọa đánh thuế, các học giả Trung Quốc đã dự báo ba phương án (scenario):
– Một là Trung Quốc thủ thúc, không đáp trả, cố bảo vệ đồng nhân dân tệ và mạng lưới xuất khẩu;
– Hai là Trung Quốc sẽ đáp trả vừa phải, chờ xem có cách nào tốt hơn, tốt nhất là ‘vừa đàm vừa đánh’;
– Ba là hai bên đánh nhau bằng kinh tế tới cùng (all-out war);
Vào lúc tôi và Chen nói chuyện thì phương án 1 coi như không còn vì Trung Quốc đã đáp trả bằng vài chục tỷ USD thuế quan lên hàng Trung Quốc.
Như thế chúng ta đang sống trong phương án 2 và cuộc giao đấu cũng vào giai đoạn 2.
Các đợt tariffs, ban đầu chỉ đánh vào hàng thép, công nghiệp nặng nhưng nay nhắm tới sản phẩm tiêu dùng, hàng nông sản.
Ảnh: FRED DUFOUR – Trung Quốc đang cố giải mã ‘nụ cười Trump’
Nghe nói đậu nành của Mỹ cũng đang “trúng chưởng” từ Trung Quốc.
Cuộc chiến này sẽ đi về đâu, có tàn phá nhiều nền kinh tế hay không thì không ai dám đoán trước.
Nhưng câu chuyện Chen kể thì lại là vấn đề tâm lý, là cuộc chiến cân não Trump – Tập.
Khi ông Trump mới lên, người Trung Quốc vui mừng vì nghĩ ông ta không biết gì, và mạng xã hội còn nhạo ông.
Tên chính thức của Trump là Te-Lang-Pu (特朗普) [Đặc Lãng Phổ] bị gọi là ‘Chuan Pu'(川普) [Xuyên Phổ] với Chuan như Xuyên trong Tứ Xuyên, ám chỉ kẻ quê mùa, từ vùng sâu vùng xa chui ra.
Nhưng nay thì Trump hiện rõ là tay chơi quỷ quyệt, một ‘sói già’ không e ngại tung đủ mọi đòn mà không ai lường trước được.
Các cuộc thăm viếng lẫn nhau, thưởng trà, tiệc tối, bữa trưa, với bà Bành và bà Melania khoe váy dài áo đẹp tưởng như đã chinh phục được nhà Trump.
Nay thì rõ là không phải như vậy.
Ông Tập Cận Bình hiện mắc kẹt ở hai điểm.
Một là trong quá trình thu quyền bính về một mối, ông đã hạ gục hết các đối thủ nội bộ vùng miền, phe Thượng Hải, Quảng Đông, Trùng Khánh nên chính trị Trung Quốc mất đi tính đa dạng.
Ông Tập cũng trở nên cô đơn vì ‘duy nhất đúng’.
Chen bảo nhiều báo cáo “dâng lên” chỉ để vừa lòng ông trong khi nợ công ngoài khu vực tài chính của các tỉnh, đô thị nay lên tới 250% GDP, rất đáng lo ngại.
Hai là, ông Tập đi lên từ một cán bộ trường Đảng trung ương, đã xây dựng hình ảnh của mình như một ‘nhà đức trị’ (man of virtue).
Điều này hóa ra là một cản trở, vì ông không thế nói ngược nói xuôi tùy lúc như ông Trump và không dùng mạng xã hội.
Chính phủ Trung Quốc liên tiếp bị choáng bởi những phát biểu bất ngờ trên mạng xã hội của ông Trump, về Bắc Hàn, về Biển Đông, về Trung Quốc.
Mà hệ thống của họ vận hành theo kiểu truyền thống, vẫn phải đợi duyệt qua nhiều cấp: Đảng, tuyên giáo, an ninh, rồi mới cho Bộ Ngoại giao phát biểu định kỳ.
Còn ông Trump, cứ 4 giờ sáng giờ bờ Đông nước Mỹ vì khó ngủ hay sao mà liên tục bắn ra các cú Twitter.
Điều này khiến cá nhân ông Tập Cận Bình đang lúng túng.
Ông Tập không có tài khoản mạng xã hội Weibo, WeChat tuy Chen bảo một số nhân vật và cơ quan không chính thức đôi khi bắn tin ra thay cho ông.
Cái được và mất của ông Trump thật khó định nghĩa, còn cái mất đầu tiên của ông Tập mà ông lo nhất là ‘mất mặt’, tỏ ra yếu.
CEO hay Chủ tịch của China Inc?
Vụ tan rã của các mạng tín dụng tư (P2P lending platform) cho thấy nếu Trung Quốc là một đại tập đoàn thì cần có một chủ tịch hội đồng quản trị vững về tầm nhìn xa, và một CEO rất quyền biến, linh hoạt.
Nay cả hai chức này gộp vào một vị trí của ông Tập, và Lý thủ tướng chỉ còn là phụ tá.
Và bài toán thương chiến đang diễn ra khá phức tạp.
Các đợt thuế ông Trump tung ra đầu tiên để làm vừa lòng cử tri ủng hộ ông trong tinh thần “Hoa Kỳ là trên hết”.
Nhưng nay người ta cảm thấy ông Trump muốn đánh quỵ và phá vỡ (disrupt) cả mạng lưới sản xuất – chế biến – xuất khẩu, là xương sống của kinh tế Trung Quốc.
Trung Quốc hoàn toàn có thể ‘ém quân’ bằng cách chuyển sản xuất sang Đông Nam Á, sang châu Phi như đang làm, nhưng khó làm nhanh.
Để xuất khẩu, Trung Quốc cần công nghệ cao từ Hoa Kỳ, nhưng Trump đã ra lệnh “chặn lương” nguồn này, bất kể nó có tác động xấu đến chính một số công ty Mỹ.
Với ông Trump, kinh tế, quân sự và công nghệ có nhiều liên quan.
Ông ký Luật Chính sách Quốc phòng (NDAA) trị giá 716 tỷ USD, văn bản bị coi là thù địch nhất với Trung Quốc từ Chiến tranh Lạnh.
Luật này có mục đánh cả vào ZTE và Huawei.
Ông vứt cam kết từ xưa và ve vãn Đài Bắc, khiến các công ty Hoa Kỳ cũng ‘định hướng lại’ cùng chính trị: Google, Facebook, IBM nay đầu tư ồ ạt vào Đài Loan.
Tôi hỏi Chen vậy giới trẻ Trung Quốc nghĩ gì?
Anh cho biết họ sợ Trung Quốc không đủ tiền để bước vào phương án 3, ‘chơi tới bến’ với ông Trump trong cuộc thương chiến.
Về cảm quan cá nhân, anh nói sau hai ba thế hệ Khai phóng, hàng chục triệu người Trung Quốc đã biết quá rõ hết những điều hay dở trong và ngoài nước.
Ảnh: GETTY IMAGES – Bà Bành Lệ Viện tặng bà Melania Trump chữ ‘Phúc’
Tất nhiên, họ phải tự khôn ngoan chọn cho mình và con cái.
Giới còn trẻ thì đang tìm “cơ hội ở Trung Quốc, cuộc sống ở bên ngoài”.
Ai đã đi cũng muốn về Trung Quốc kiếm tiền nhất là khi chính quyền và doanh nghiệp đang kêu gọi nhân tài, đầu tư tiền tỷ vào AI, vào công nghệ sinh học.
Nhưng tốt nhất thì vẫn có một lối quay lại Âu, Mỹ, Úc, và người giàu cũng tìm một vị trí công việc, bất động sản, cơ sở bên ngoài để khi cần thì đi.
Không chỉ dân trung lưu mà không ít doanh nghiệp đang tìm cách lặng lẽ chuyển đi nơi khác.
Điều họ lo là Trung Quốc sẽ còn lâu mới có nhà nước pháp quyền.
Một doanh nhân thành đạt, một diễn viên xinh đẹp nổi danh có thể bị gọi đi đâu đó, bị ‘biến mất’ vài tuần, vài tháng, hoặc mất hút luôn, mà không ai biết.
Nhà nước có thể ra lệnh cho mạng xã hội xóa mọi dấu vết về sự tồn tại trên thế giới ảo của họ.
Nói chuyện với Chen tôi hiểu thêm về một nước Trung Quốc năng động, phức tạp, con người tài năng, nhiều tham vọng nhưng cũng không ít lo âu.
Đúng năm nay là năm kỷ niệm vụ ngân hàng Lehman Brothers tan rã, khởi đầu cho một cuộc khủng hoảng kinh tế, bắt đầu từ tài chính.
Gặp Chen sau vài hôm thì tôi đọc được Niall Ferguson viết rằng nhìn lại Khủng hoảng 2008, người ta nghĩ ngay đến Argentina, Thổ Nhĩ Kỳ hôm nay.
Và biết đâu sẽ đến lượt Trung Quốc, ông Ferguson từ Harvard nêu vậy.
Tôi thì nghĩ Trung Quốc đã liên kết sâu rộng vào chuỗi giá trị toàn cầu, nên một Trump ‘phá lệ’ chưa chắc đã lật lại được cả cuộc chơi to của chủ nghĩa tư bản.
Nhưng mô hình Nhất nhân trị của Trung Quốc đang bộc lộ nhiều bất cập trước một Trump đầy bất trắc.
N.G.
Nguồn: https://www.bbc.com/vietnamese/forum-45507422
2. Chiến tranh thương mại và chuyện
về hai Trung Quốc
Karishma Vaswani/Phóng viên Kinh doanh châu Á
Ảnh: GETTY IMAGES – Đợt áp thuế mới nhất của Trump có hiệu quả đánh thuế lên một nửa tất cả hàng hóa Trung Quốc xuất khẩu sang Hoa Kỳ
Tổng thống Donald Trump đã áp thuế lần thứ ba lên hàng hóa Trung Quốc trị giá 200 tỷ đôla.
Điều này có nghĩa rằng gần một nửa tất cả sản phẩm mà Mỹ mua từ Trung Quốc sẽ bị áp thuế – bằng 40% lượng hàng xuất khẩu của Trung Quốc sang Mỹ. Gần một nửa số sản phẩm trong danh sách này là hàng tiêu dùng – những thứ như va li, túi xách và dao kéo.
Điều này làm tình thế vô cùng nghiêm trọng.
Trung Quốc đã nói rằng họ sẽ không nằm yên chịu đựng, và các cuộc đàm phán được cho là sắp diễn ra giữa hai bên ngày càng thấy có vẻ như sẽ bị hoãn lại.
Mỗi lần người Trung Quốc nghĩ rằng họ đã gần đạt được một thỏa thuận, họ lại bị Trump làm cho bật ngửa.
Tweet của nhà lãnh đạo Hoa Kỳ hôm thứ hai cho thấy giá trị mà ông thấy trong việc áp thuế – đơn giản là một công cụ thương lượng.
Nhưng nó là một canh bạc lớn – Mỹ sẽ có nhiều bằng, nếu không là nhiều hơn, điều để mất hơn Trung Quốc.
Mối quan hệ cộng sinh
Tác động ngay lập tức của các mức thuế này là giá cho người tiêu dùng Mỹ sẽ có xác suất tăng lên, các nhà xuất khẩu Trung Quốc có thể sẽ phải chịu mức đơn đặt hàng thấp hơn, và cả hai nước sẽ thấy tỷ lệ tăng trưởng kinh tế sẽ bị áp lực.
Tôi đến thăm Trung Quốc trong tuần, và đã thấy tận mắt khác biệt lớn trong tư thế của hai quốc gia này. Nhưng tôi cũng thấy sự đan xen phức tạp giữa hai nước, và sự phụ thuộc vào nhau đối với sự tăng trưởng kinh tế.
Một phần của vấn đề nằm trong sự hiểu biết của quốc gia này về động cơ của quốc gia kia – và sự thiếu hiểu biết đó chính là lý do tại sao cả hai bên không sẵn lòng nhượng bộ.
Trung Quốc chơi không công bằng?
Ông Trump nói rằng Trung Quốc đã đánh cắp công nghệ Mỹ, công ăn việc làm của người Mỹ, và chơi một trò chơi bẩn trong việc hạn chế không cho các công ty Mỹ vào thị trường Trung Quốc.
Ảnh: GETTY IMAGES
Và trong khi những người khác có thể không có nhận định gay gắt ấy, quan điểm cho rằng Trung Quốc đã không hoàn toàn minh bạch trong việc mở cửa nền kinh tế theo cam kết dưới Tổ chức Thương mại Thế giới phần nào đúng, William Zarit, chủ tịch của Phòng Thương mại Mỹ ở Bắc Kinh, nói.
“Một thị trường có thể được chính thức mở cửa nhưng vẫn còn có những rào cản”, ông Zarit nói với tôi. “Đây là một vấn đề với Trung Quốc trong suốt từ 30 năm qua.”
Tuy nhiên, ông Zarit nói thêm rằng cộng đồng doanh nghiệp Hoa Kỳ ở Trung Quốc không coi áp thuế quan là cách tốt nhất để giải quyết sự khác biệt về cấu trúc giữa hai bên. Ông cho biết căng thẳng thương mại đã tác động lên cách các doanh nghiệp Mỹ ở Trung Quốc được đối xử tại đây.
“Trì hoãn giấy chứng nhận, tăng mức kiểm tra các hãng xưởng, xem xét rất kỹ hồ sơ thuế của bạn trong năm năm qua, giữ một loại hàng nào đó trong hải quan cho đến khi nó bị hư hỏng, và sau đó bạn có thể gửi hàng đó trở lại Mỹ”, ông nói, mô tả những điều các doanh nghiệp Mỹ đôi khi phải đối mặt ở Trung Quốc.
Trung Quốc bị hiểu lầm?
Tuy nhiên, những người khác vạch ra rằng Trung Quốc bị Hoa Kỳ hiểu lầm một cách sâu sắc – và đó là lý do tại sao hai nước vẫn chưa đi đến bất kỳ giải pháp nào về cuộc chiến thương mại.
Ảnh: GETTY IMAGES
Trung Quốc có hơn ba triệu sinh viên đang theo học tại Mỹ, so với 15.000 sinh viên Mỹ đang theo học tại Trung Quốc, Wang Huiyang, Chủ tịch Trung tâm Trung Quốc và Toàn cầu hóa, viện nghiên cứu tư vấn cho chính phủ Trung Quốc về chính sách, gần đây đã nói thế với tôi ở Bắc Kinh.
Việc thiếu sự trao đổi giữa người và người có nghĩa là câu chuyện của Trung Quốc và mô hình kinh tế của Trung Quốc không được giải thích một cách thuyết phục cho phương Tây.
Ông Wang cũng lưu ý đến điểm: mối quan hệ của Hoa Kỳ đã mang lợi ích cho các công ty Mỹ trong vòng 40 năm qua.
“Tất cả các công ty lớn của Mỹ đều ở Trung Quốc”, ông nói với tôi. “Một số thậm chí ở đây còn lớn hơn là ở Mỹ. Bạn không thể nói rằng đó không phải là một thành công.”
Thực tế: chồng và vợ
Vậy quan điểm nào là chính xác? Vâng, sự thật – như mọi trường hợp – nằm đâu đó ở giữa.
Trung Quốc đang thay đổi và mở cửa – nhưng Chính phủ này áp đặt một sự kiểm soát quá mức trên các hoạt động kinh tế.Và sự thật là trong một số lãnh vực các công ty Trung Quốc hoạt động trên một sân chơi bình đẳng, nhưng ở nhiều lãnh vực khác, nền kinh tế Trung Quốc vẫn được bảo vệ rất nhiều.
Nhưng Mỹ cũng được hưởng lợi nhờ hưởng giá rẻ trong nhiều thập niên và mức lợi nhuận kỷ lục, và việc sản xuất ở Trung Quốc đã giúp người tiêu dùng cũng như công ty Mỹ.
“Tôi nghĩ rằng sự va chạm thương mại này là một cuộc gọi đánh thức cả hai bên để họ hiểu ra là không thể tách rời nhau”, ông Wang nói. “Nó giống như một người chồng và vợ – hai người có thể cãi nhau không thể ly hôn.”
Nhưng thật khó để xem cuộc cãi vã này có thể kết thúc sớm như thế nào.
“Tôi không thấy có lối thoát trong thời gian ngắn”, ông Zarit nói.
“Tôi muốn thấy các cuộc đàm phán nghiêm túc trong đó người Trung Quốc sẽ giải quyết việc mở cửa thị trường, và đối xử tương đồng và bình đẳng”.
Trước bối cảnh những quan điểm đối lập giữa Washington và Bắc Kinh, cuộc chiến thương mại này dường như không thể tốt hơn trước khi nó tồi tệ hơn – cho cả hai nước, hoặc cho bất kỳ ai trong chúng ta.
K.V.
Nguồn: https://www.bbc.com/vietnamese/world-45556879
3. Trung Quốc: Không có lựa chọn
nào khác ngoài trả đũa Mỹ
Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung Quốc Cảnh Sảng.
Trung Quốc hôm 18/9 nói họ không còn lựa chọn nào khác hơn là trả đũa Mỹ áp thuế quan mới lên hàng hóa Trung Quốc, làm tăng rủi ro Tổng thống Trump có thể sớm áp thuế lên hầu hết hàng hóa của nước này nhập khẩu vào Hoa Kỳ, theo Reuters.
Tuyên bố của Bộ Thương mại Trung Quốc đã được đưa ra nhiều giờ sau khi ông Trump thông báo áp thuế 10% lên hàng hóa trị giá gần USD 200 tỷ nhập khẩu từ Trung Quốc, và đe dọa sẽ áp thuế lên 267 tỷ đôla hàng hóa nữa nếu Trung Quốc trả đũa hành động của Hoa Kỳ.
Tuyên bố ngắn gọn không đưa ra chi tiết về kế hoạch của Trung Quốc, nhưng trong cuộc họp báo thường nhật sau đó, phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Cảnh Sảng nói rằng các bước của Mỹ mang lại tình trạng “bất định mới” trong những đàm phán giữa hai nước.
Reuters dẫn lời ông Cảnh Sảng nói: “Trung Quốc luôn khẳng định rằng cách đúng đắn duy nhất trong việc giải quyết tranh chấp thương mại Trung-Mỹ là thông qua đàm phán và tham vấn được tổ chức trên cơ sở bình đẳng, chân thành và tôn trọng lẫn nhau. Nhưng tại thời điểm này, mọi việc Hoa Kỳ làm không thể hiện sự chân thành hay thiện chí”.
Phát ngôn viên Bộ Ngoại Giao Trung Quốc không bình luận về “những giả thuyết” như những biện pháp mà Bắc Kinh có thể cân nhắc ngoài áp thuế quan đối với các sản phẩm Mỹ. Ông chỉ nói rằng các chi tiết đó sẽ được công bố vào thời điểm thích hợp.
Hôm 17/9, Tổng thống Trump cảnh báo nếu Trung Quốc trả đũa với những biện pháp chống lại nông dân hoặc các ngành công nghiệp Mỹ, “chúng tôi sẽ lập tức theo đuổi giai đoạn ba, đánh thuế lên khoảng 267 tỷ đôla hàng nhập khẩu”.
Đợt thuế mới nhất của Hoa Kỳ miễn trừ cho đồng hồ thông minh của Apple, Fitbit và các sản phẩm tiêu dùng khác như ghế ngồi trên xe hơi dành cho trẻ em. Nhưng nếu Mỹ thực thi các sắc thuế bổ sung, thì các biện pháp đó sẽ bao gồm mọi hàng hóa nhập khẩu từ Trung Quốc và các sản phẩm của Apple như iPhone và các sản phẩm cạnh tranh với nó có phần chắc sẽ không được miễn trừ.
Tháng trước, Trung Quốc công bố một danh sách đề nghị đánh thuế trên 60 tỷ đôla hàng hóa của Mỹ, từ khí thiên nhiên hóa lỏng cho tới một số loại máy bay nhất định, nếu Washington kích hoạt mức thuế trên danh sách 200 tỷ đôla.
Trung Quốc đang xem xét kế hoạch gửi một phái đoàn đến Washington để dự các cuộc đàm phán mới vì hành động của Hoa Kỳ, tờ Hoa Nam Buổi Sáng đưa tin hôm 18/9, dẫn nguồn tin chính phủ ở Bắc Kinh.
Áp thuế đối với các sản phẩm trên danh sách dài của Mỹ dự kiến sẽ bắt đầu vào ngày 24/9, nhưng mức thuế sẽ tăng lên tới 25% vào cuối năm 2018, cho phép các công ty Mỹ có thời gian điều chỉnh chuỗi cung ứng của họ sang các quốc gia khác.
Cho đến nay, Hoa Kỳ đã áp đặt thuế trên 50 tỷ đôla sản phẩm Trung Quốc nhằm áp lực Bắc Kinh phải giảm thặng dư thương mại song phương và thực hiện những thay đổi sâu rộng về các chính sách thương mại, chuyển giao công nghệ và trợ cấp công nghiệp công nghệ cao.
Bắc Kinh đã trả đũa bằng các biện pháp tương ứng, nhưng một số nhà phân tích và doanh nghiệp Mỹ lo ngại Trung Quốc có thể sẽ sử dụng các biện pháp khác như gây áp lực lên các công ty Mỹ đang hoạt động tại Trung Quốc.
Một quan chức cấp cao của thị trường chứng khoán Trung Quốc nói những động thái của Mỹ sẽ không có tác dụng gì vì Trung Quốc có nhiều công cụ về chính sách tiền tệ và tài chính để đối phó với những tác động đó. Bắc Kinh đã tăng cường chi tiêu cho cơ sở hạ tầng.
Reuters dẫn lời ông Fang Xinghai, Phó chủ tịch của cơ quan quy định các hoạt động thị trường chứng khoán Trung Quốc, phát biểu tại một hội nghị ở phố cảng Thiên Tân:
“Tổng thống Trump là một doanh nhân cứng rắn, ông ấy đang tìm cách tăng sức ép đối với Trung Quốc để có được những nhượng bộ trong các cuộc đàm phán với chúng tôi. Tôi nghĩ chiến thuật đó sẽ không hiệu quả”,
Mong manh đàm phán
Leo thang mới nhất về thuế quan của ông Trump đối với Trung Quốc diễn ra sau nhiều vòng đàm phán không mang lại tiến bộ nào. Bộ trưởng Tài chính Hoa Kỳ Steven Mnuchin tuần trước đã mời các quan chức hàng đầu Trung Quốc dự các cuộc thảo luận mới, nhưng cho đến nay chưa có cuộc thảo luận nào được lên kế hoạch.
“Chúng tôi đã nói rất rõ rằng cần phải có thay đổi, và chúng tôi đã cho Trung Quốc mọi cơ hội để đối xử công bằng hơn với chúng tôi”, ông Trump nói trong một tuyên bố. “Nhưng, cho đến giờ, Trung Quốc vẫn không muốn đổi cách làm của mình”.
Tại diễn đàn ở Thiên Tân, ông Fang nói ông hy vọng hai bên có thể ngồi xuống nói chuyện, nhưng ông nói thêm rằng động thái mới nhất của Hoa Kỳ đã “phá hoại” bầu không khí.
Một quan chức cấp cao của chính quyền Trump nói với các phóng viên rằng Hoa Kỳ đã mở cửa cho khả năng đàm phán thêm với Bắc Kinh, nhưng không cho biết thêm chi tiết về thời điểm.
Cho đến nay, Trung Quốc đã áp đặt hoặc đề xuất mức thuế đối với hàng hóa trị giá 110 tỷ đôla của Mỹ, đại diện cho phần lớn các sản phẩm nhập khẩu từ Mỹ.
“Căng thẳng trong hệ thống kinh tế toàn cầu thể hiện trong chiến tranh thương mại Mỹ-Trung đang phá vỡ nghiêm trọng chuỗi cung ứng toàn cầu”, Phòng Thương mại Liên minh châu Âu tại Trung Quốc cảnh giác trong một tuyên bố hôm 18/9.
Đồng nhân dân tệ trượt giá so với đồng đôla trong ngày 18/9 sau khi có tin tức về các biện pháp mới của Mỹ. Đồng tiền của Trung Quốc đã giảm giá khoảng 6% kể từ giữa tháng Sáu, bù đắp đáng kể cho mức thuế suất 10%.
Tiêu dùng công nghệ giảm
Văn phòng đại diện thương mại của Hoa Kỳ đã xóa 297 danh mục sản phẩm ra khỏi danh sách thuế được đề xuất mới nhất cùng với một số tập hợp con các danh mục khác.
Tuy nhiên, những điều chỉnh có ít tác dụng trong việc xoa dịu các nhóm công nghệ và bán lẻ, những người cho rằng người tiêu dùng Mỹ sẽ bị thiệt hại.
Ông Dean Garfield, Chủ tịch Hội đồng Công nghiệp Công nghệ Thông tin, đại diện cho các công ty công nghệ lớn nói: “Quyết định của Tổng thống Trump… là vô trách nhiệm và sẽ gây tổn hại lâu dài cho các cộng đồng trên toàn quốc”.
Ông Kenneth Jarrett, Chủ tịch Phòng Thương mại Hoa Kỳ ở Thượng Hải, cho biết 3/4 số thành viên của tổ chức của ông sẽ bị ảnh hưởng bởi thuế quan, và họ sẽ không mang việc làm trở lại cho Hoa Kỳ.
Ông Jarrett nói: “Hầu hết các công ty thành viên của chúng tôi là ‘ở Trung Quốc, cho Trung Quốc’, bán hàng cho các công ty và người tiêu dùng Trung Quốc chứ không phải cho người Mỹ, và do đó rốt cuộc sẽ giúp đẩy mạnh nền kinh tế Mỹ”.
Nguồn: https://www.voatiengviet.com/a/trung-quoc-khong-co-lua-chon-nao-khac-ngoai-tra-dua-my/4576546.html