Trong “bộ tứ”, bà Chủ tịch Quốc hội là người nỗ lực thường xuyên trau chuốt hình ảnh của mình nhất. Tôi nghĩ, nếu giờ đây bà để QH có thêm thời gian lắng nghe ý kiến của những người biết phân biệt pháp trị với pháp quyền; hiểu, tìm kiếm công lý mới có khả năng chống tội phạm tận gốc chứ không phải bắt người; kiến tạo niềm tin vào một định chế (luật sư) quan trọng hơn biến họ thành những tên chỉ điểm. Làm được thế, thì chẳng cần phấn son, rồng phượng, cứ áo bà ba mà mặc hình ảnh của bà cũng sẽ rất sáng trong mắt của nhiều người.
Hôm qua bà Nguyễn Thị Kim Ngân có hỏi lại đại biểu, Luật sư Đỗ Ngọc Thịnh rằng, tại sao cả một Bộ luật Hình sự với 500 điều mà các anh cứ chỉ tập trung vào khoản 3 điều 19 là thế nào?
Thưa bà, dù đó chỉ là một điều luật, nhưng nó nói lên toàn bộ bộ mặt của một Bộ luật lớn và quan trọng hàng đầu của một quốc gia.
Chỉ cần một điều đó đã đủ để thấy những điều luật khác trong Bộ luật ấy sẽ trở thành vô nghĩa.
Giống như chỉ cần một điều 4 của Hiến pháp đã đủ để khống chế mọi điều luật khác trong Hiến pháp và những đạo luật tiếp theo.
Nếu thông qua điều khoản đi ngược lại văn minh của nhân loại và phá bỏ nền học thuật về pháp lý thì luật sư chỉ có cách hoặc là xuống đường tuần hành để cho thế giới thấy, hoặc sẽ rủ nhau tù tội nếu tiếp tục cam chịu hành nghề.