Xin nói đôi lời nhân ngày “Sinh nhật Bác”

Ngụy Hữu Tâm

Có quá nhiều bài về vấn đề này rồi, nhưng có lẽ nhân dịp này hay hơn thế, về nhân vật này, cũng đáng bàn một chút. Nhưng thực ra, tôi còn muốn hơn thế.

Gần đây có bài của nữ văn sĩ tài ba PTH: Trường hợp “Bác Hồ”, tác giả: Phạm Thị Hoài. Bài hay, xin miễn bàn. Về nhân vật này, đã tốn quá nhiều giấy mực rồi, không chỉ ở ta mà trên khắp thế giới.

Họ Hồ là người Nghệ quá giỏi, nhân vật siêu hạng không chỉ với Việt Nam mà cả với thế giới, nhưng trước hết là với những nước vốn là thuộc địa hay thế giới thứ ba nói chung. Nhưng cái đáng nói là cái lũ ăn theo trên VTV và “đài báo Đảng ta”, lũ “nghệ sĩ dỏm”, hay “dư luận viên”, hay “tu hú” gì thì cũng vậy.

Chúng muốn bằng mọi giá giữ chặt cái thể chế nửa nông nô, nửa phong kiến này càng lâu càng tốt, dĩ nhiên khi đã là “lợi ích nhóm” của lũ cầm quyền thì còn có gì để mà nói nữa!

Tôi chỉ muốn bổ sung thêm chút đỉnh cho bài của PTH về cái tài của họ Hồ.

Chỉ xin kể câu chuyện được cha tôi kể lại, vì lúc ấy tôi mới hơn hai tuổi (dĩ nhiên kể cả tuổi mụ nên chưa biết và nhớ gì!).

Sau Cách mạng Tháng Tám, ‘Bác’, Chủ tịch nước, chễm chệ xe hơi vào ngay Việt Nam Học Xá – là Đại học Bách khoa hiện nay – để thăm gia đình ông giám đốc trẻ (thua mình cả 23 tuổi! mình đã thành ‘cha già dân tộc’ rồi kia mà!). Họ Hồ ôm cậu con trai mới lẫm chẫm biết đi lên lòng mà nựng: “Đây là vị giám đốc tương lai của Trường Đại học Quốc gia Việt Nam!” – Thật tâm lý Á Đông hết cỡ!

Chỉ có điều, cái cậu bé đó sau 70 năm, vẫn là chuyên gia “xách valy cho Tây”!

Lại xin mở rộng ý này ra chút nữa.

Vì sao sau 45 năm, chế độ cộng sản ngã bổ chửng ở khắp Đông Âu, và phải sau đến 70 năm, chế độ ‘tươi đẹp’ này mới vỡ tan tành ở ‘thành trì cách mạng thế giới’?

Chỉ vì nó không có đất sống ở châu Âu với tư duy duy lý. Lấy suy nghĩ, tự do cá nhân – và kèm đó là sức sáng tạo – làm tiêu chí.

Còn ở ‘thành trì cách mạng thế giới’ quy tụ lại 3 nước châu Á: Tàu, Bắc Hàn và – Việt Nam khốn khổ của chúng ta, chế độ cộng sản không những không sụp đổ mà càng ngày càng mạnh hơn.

Ba họ Mao, Hồ và Kim quá giỏi! Hoan hô!

Ba họ đó biết kết hợp cái viễn cảnh quá đẹp của chủ nghĩa cộng sản (nhưng bằng bạo lực để đạt tới và duy trì nó) với tư duy tiểu nông đang còn lạc hậu, chưa qua công nghiệp hóa, của Á Đông để làm cuộc cách mạng đó và duy trì nó cho đến tận ngày hôm nay. Ở một thế giới phẳng, đã tin học hóa, số hóa, toàn cầu hóa!

Cứ xem anh Ủn mang bom nguyên tử và tên lửa vượt đại châu (trong khi người dân vẫn sống bần hàn và mất hết mọi quyền tự do, trên thực tế là lũ nô lệ hiện đại dẫu có là giáo sư, bác sĩ, kỹ sư hay gì gì đi nữa!)

Thế nên phải nói là, ba cái đảng cộng sản này đã thành ‘tinh-yêu quái’ cả rồi!

Phải công nhận là họ quá tài đi!

Càng khó giải cho chúng ta, những người mong muốn sớm có dân chủ đích thực trên đất nước này.

Khó nhưng không phải là chẳng thể giải được.

Mỗi người hãy suy ngẫm để biết trách nhiệm của chính mình. Trước vận hội của lịch sử!

Vì sao những đốm lửa như Đồng Tâm hay Hà Tĩnh chưa đủ mạnh để lan rộng ra được toàn quốc, như điều đã xảy ra Mùa Thu Tháng Tám, 72 năm trước?

Thời cơ chưa tới, hay tại mỗi người dân nước Việt này chưa đủ quyết tâm?

Hay cả hai?

Xin bạn đọc tự ngẫm nghĩ và trả lời hộ tác giả bài báo.

N.H.T.

__________

BBT BVN biên tập và đăng bài này trên tinh thần tôn trọng các luận điểm và văn phong của tác giả. Bài không nhất thiết phản ánh lập trường hay chủ kiến của BVN.

Tác giả gửi BVN.

This entry was posted in văn hoá. Bookmark the permalink.