Tính cách hòa đồng tôn giáo ở xứ sở này đang là vốn quý không gì có thể sánh bằng. Thế nhưng, có vẻ như người ta đang toan tính phung phí điều đó một cách xuẩn ngốc nhất để thực hiện chiêu bài “Dân trị Dân”!
Thật vậy, phản ứng với lời giảng của các Linh mục, thì hàng loạt cuộc biểu tình được tổ chức nhân danh đoàn thể: Cựu chiến binh, phụ nữ … Thậm chí, cả học sinh “ăn chưa no, lo chưa tới” cũng được huy động để phục vụ sự “biểu đạt” ý chí chính trị một cách công khai, rầm rộ, căng băng-rôn, phất cờ đỏ, hô khẩu hiệu…
Biểu tình được diễn ra trong hội trường của cơ quan công quyền hay tại những nơi công cộng được công an bảo vệ, thì hầu như ai cũng hiểu rõ ngay tác giả đương giấu mặt kia là ai! Lại là một “kẻ mà ai cũng biết rõ là ai”!?
Đương nhiên, số đồng bào tham gia biểu tình là người lương giáo, thờ ông bà hoặc không tín ngưỡng vì không thể lôi kéo đồng bào Công giáo tham gia.
“Kẻ mà ai cũng biết rõ là ai” tránh không lộ diện, để dân ra mặt cho đúng với chiêu bài “Dân trị Dân”. Thế nhưng, việc dùng đồng bào khác tin ngưỡng tấn công trực diện vào một người đang là chức sắc tôn giáo, là vị chủ chăn tinh thần và nhiều uy tín của cả một cộng đồng tín ngưỡng, rõ ràng, là cách thức dễ dàng nhất để có thể thổi bùng lên khả năng xung đột tôn giáo.
Trên thế giới, vẫn còn biết bao cuộc chiến đẫm máu đang diễn ra hàng ngày vì nguyên nhân xung đột tôn giáo. Người ta ước đoán, để làm dịu các xung đột này có thể mất thời gian cả hàng thế kỷ với nỗ lực cao nhất của ba đến bốn thế hệ.
Thế thì, những cái đầu xuẩn ngốc kia có bao giờ đã nghĩ đến khả năng mình gây họa cho xứ sở bằng một cuộc nội chiến mới vì nguyên nhân xung đột tôn giáo chưa? Xứ sở tan hoang như bây giờ có lẽ vẫn chưa đủ với chúng?!