Ông Huynh!…Hãy hạ súng xuống, rà sát đất…

Thiện Tùng

Tham lam, tham ô,… bất cứ ai cũng có thể, còn tham nhũng phải là người có quyền. Cách đây chừng hơn năm, trong bài viết của mình đăng trên trang Bauxite Việt Nam, Tùng tôi có nêu vấn đề: tham nhũng quyền lực và tham nhũng vật thể là đôi song sinh. Tham nhũng quyền lực là bước khởi đầu, là phương tiện để thực hiện bước kế tiếp tham nhũng vật thể – đích đến. Tham quyền lực là nhân, tham vật chất là quả – nhân nào quả ấy.

clip_image002

Hãy chọn một tromg hai – bình hay chuột

 

Khi một cá nhân hay tổ chức,… làm điều trái với đạo lý hay pháp lý (không tử tế), không đợi ai cho phép, người ta có quyền khinh bỉ nó – đó là một nét trong kho tàng văn hóa không chỉ riêng của dân tộc Việt Nam mà của cả nhân loại.

Thấy gì, hiểu sao đàng sau câu nói “Phải xây dựng văn hóa khinh bỉ với tham nhũng” của ông Đinh Thế Huynh, nguyên Trưởng Ban Tuyên giáo, đang thường trực Ban Bí thư TW Đảng CSVN?

Khinh bỉ là sự biểu cảm vốn có ở người tử tế trước cử chỉ hay hành động bất lương. Tại sao không xây những cái chưa có mà lại xây cái vốn có? – Phải chăng Đảng CSVN đã bất lực trong chống tham nhũng bằng biện pháp hành chánh (pháp luật) nên ông Huynh mới kêu gọi công chúng hộ trợ(1) với Đảng chống tham nhũng bằng thái độ khinh bỉ?

Đối với bọn tham nhũng, người ta đã khinh bỉ lâu rồi – không dám khinh trước mặt cũng khinh sau lưng. Dựa vào thực trạng xã hội, TS Hà Sĩ Phu viết ra và lưu trữ vào thư viện của mình hai câu văn vần: “Trời bày chi cảnh nhố nhăng/Ông hóa ra thằng, thằng hóa ra ông”(2) – gọi quan chức không tử tế bằng thằng là đã biểu hiện sự khinh bỉ?

Có lẽ do “bí”, nên ông Huynh thay mặt “Đảng ta” đưa ra chủ trương “khinh bỉ tham nhũng”. Nhưng rất tiếc là ông chỉ “bắn bổng”, khiến cho thiên hạ thi nhau chê cười. Để chủ trương “khinh bỉ tham nhũng” của Đảng đi vào cuộc sống, Tùng tôi xin móm ý với ông Huynh: hãy hạ súng xuống, rà sát mặt đất nện liền 4 phát chúng sẽ nhảy dựng, tởn ngay:

1/ Dẹp cái bình (hình trên) để cho lũ “chuột” mất chỗ dựa, không nơi lẫn trốn.

2/ Xóa bỏ vùng/việc “nhạy cảm”, bật đèn cho truyền thông đại chúng nói đúng nói đủ, vạch mặt chỉ tên những kẻ tham nhũng – tập cho chúng biết xấu hổ.

3/ Cho phép nhân dân cầm hình ảnh,… của những kẻ thật sự tham nhũng diễu hành trên các đường phố – để cho quần chúng biết, cách ly chúng.

4/ Phải can đảm, kiên quyết như Nguyễn Bá Thanh “Gặp hốt liền, không nói nhiều”; giữ nguyên danh hiệu (made) đưa họ ra trước vành móng ngựa luận tội; thu hồi những gì có nguồn gốc từ tham nhũng.

Chỉ cần chừng ấy thôi, chắc chắn bọn tham nhũng sẽ thụt đầu. Nếu không tin, hãy làm thử đi, sẽ có hiệu quả ngay – ít nhứt cũng chận đứng được “phong trào” tham nhũng.

28/9/2016

T.T.

__________

(1) Hộ = một chiều. Hỗ = hai chiều (có đi có lại).

(2) Tùng tôi muốn đổi 3 chữ gạch dưới “Viêt Nam lâm cảnh nhố nhăng/Ông hóa ra thằng, thằng hóa ra ông” (không dám trái ý tác giả)

Tác giả gửi BVN.

This entry was posted in Đảng CSVN. Bookmark the permalink.