Một khi mà Trung Cộng có được trọn vẹn Biển Đông thì cái mớ hòa bình, ổn định, an ninh, an toàn ở Biển Đông mà ông Trần Đại Quang nói đến chỉ là thứ hòa bình hoang tưởng như thế giới đại đồng của chủ nghĩa cộng sản. Xung đột tại Biển Đông tất cả đều thua, chỉ có Trung Cộng thắng, mà thực ra thì Việt Nam đã thua từ lâu lắm rồi. Thua vì bạc nhược, hèn, bất trung với tiền nhân…
“Nếu chúng ta cho phép bất ổn xảy ra, đặc biệt là trong trường hợp xung đột vũ trang, sẽ không có người thắng hay kẻ thua, mà tất cả đều sẽ thua”. Đó là câu nói của ông Chủ tịch nước CHXHCN Việt Nam tại chương trình Đối thoại Singapore lần thứ 38 do Viện Nghiên cứu Đông Nam Á (ISEAS) tổ chức.
Ngày 30.8.2016, theo AFP đưa tin, ông Trần Đại Quang cảnh báo rằng sẽ không có ai thắng cuộc nếu xảy ra xung đột vũ trang vì tranh chấp chủ quyền trên Biển Đông. Ông Quang cho rằng Biển Đông không chỉ đem lại nhiều lợi ích quan trọng cho các nước trong khu vực mà còn là tuyến đường thiết yếu đối với vận tải hàng hải và hàng không của thế giới.
Ông Quang nhất quán trong tư duy nhấn mạnh tầm quan trọng của việc duy trì hòa bình, ổn định, an ninh, an toàn ở Biển Đông.
Vậy hòa bình, ổn định, an toàn ở Biển Đông mà ông Quang coi trọng đó là gì? Trong khi Trung Quốc tuyên bố chủ quyền với hầu hết diện tích Biển Đông bằng “Đường lưỡi bò” tự vẽ ra, chồng lấn lên vùng biển các nước láng giềng. Nước này đã xây dựng đảo nhân tạo, đường băng có khả năng chứa máy bay quân sự cùng nhiều cơ sở khác trên các đá, bãi ngầm ở khu vực.
Các đảo nhân tạo Trung Quốc xây ở các bãi đá chiếm của Việt Nam tại Trường Sa nhằm mục đích áp đặt việc thực thi cái gọi là Đường lưỡi bò để chiếm trọn Biển Đông.
Thực ra, việc Trung Quốc xây dựng và cải tạo công trình ở các bãi đá chiếm đóng của Việt Nam tại quần đảo Trường Sa không phải là mới. Bắc Kinh đã bắt đầu tiến hành công việc này tại Đá Vành Khăn không lâu sau khi chiếm đóng nó vào năm 1995. Và khi Trung Quốc chiếm một số đảo và bãi đá ở Trường Sa những năm 1980, hầu hết những nơi đó là bãi đá và rạn san hô nằm dưới mực nước biển, chỉ nổi lên khi thủy triều xuống, cùng vài bãi đá nổi.
Với tư duy chưa đánh mà thua hay là nhu nhược đó mà cho đến bây giờ Hoàng Sa, Trường Sa gần như bị chúng chiếm trọn, Đường lưỡi bò của chúng liếm sâu vào thềm lục địa của Việt Nam.
Với Trung Quốc thì thực hiện đầy đủ và hiệu quả Tuyên bố về cách ứng xử của các bên ở Biển Đông (DOC) và sớm đạt được Bộ Quy tắc ứng xử (COC) chỉ là chuyện hoang đường, một sự “hòa bình van nài” mà Hà Nội đeo đuổi bao năm nay. Chúng có thực hiện không? có ngăn chặn chúng xâm chiếm Việt Nam được tấc biển, mét vuông hải đảo nào không? Hãy nhìn vào phán quyết mới đây của Tòa Trọng tài PCA phán quyết Trung Cộng thua về Đường lưỡi bò, chúng có chấp nhận không, có thực hiện không?
Ông Quang nói giải quyết hòa bình hay là mỹ từ ru ngủ dân tộc Việt Nam để Trung Quốc dễ bề thâu tóm nốt những gì còn lại tại Biển Đông?
Đối với cái “tầm nhìn hòa bình” của Quốc tế thì Trung Quốc lúng túng khi không thể ngăn cản Nhật Bản, Hàn Quốc và Mỹ liên tục vi phạm ADIZ Trung Quốc áp đặt ở Biển Hoa Đông, và đó cũng là khả năng của lực lượng không quân Trung Quốc có căn cứ ở đất liền.
Trong bối cảnh Quốc tế đang cô lập Trung Quốc thì họ đang rất sợ và bực tức liên minh Mỹ, Úc, Nhật, Nam Hàn và Ấn Độ hợp lại đi tuần tra trên Biển Đông nên tìm đủ mọi cách chống lại. Thời điểm này là rất tốt cho mọi quốc gia chống lại, phản đối việc bọn Trung Cộng xâm chiếm Biển Đông.
Một khi mà Trung Cộng có được trọn vẹn Biển Đông thì cái mớ hòa bình, ổn định, an ninh, an toàn ở Biển Đông mà ông Trần Đại Quang nói đến chỉ là thứ hòa bình hoang tưởng như thế giới đại đồng của chủ nghĩa cộng sản.
Xung đột tại Biển Đông tất cả đều thua, chỉ có Trung Cộng thắng, mà thực ra thì Việt Nam đã thua từ lâu lắm rồi. Thua vì bạc nhược, hèn, bất trung với tiền nhân.
Giặc trước hiên nhà, giặc xâm phạm cõi bờ, dân Việt yên làm sao được đây, nói chi đến hai tiếng hòa bình. Yêu chuộng hòa bình là nền tảng nhân văn của loài người nhưng trước kẻ thù hiện hữu là Trung Quốc làm sao có thể hòa bình được đây? Triết lý chẳng có sai muốn có hòa bình thì phải chuẩn bị cho chiến tranh.
Bạch Đằng, Như Nguyệt, Chi Lăng, Đống Đa vẫn mãi gọi tên các thế hệ cháu con, tổ quốc này là của chung chứ chẳng phải riêng của cộng sản. Cộng sản nhu nhược sợ hãi, hèn nhát trước Trung Cộng nhưng dân Việt sẽ hy sinh để bảo vệ tổ quốc thân yêu này.
L.S.
Nguồn: http://danlambaovn.blogspot.com/2016/08/chi-co-trung-quoc-moi-co-quyen-xung-ot.html