Đừng ru ngủ đám đông bằng tinh thần dân tộc viển vông
Trung Bảo
Sau sự cố thông tin vừa qua tại hai sân bay lớn của cả nước là Tân Sơn Nhất và Nội Bài, một người quen của người viết bài này có mặt tại sân bay Nội Bài vào thời điểm đó thuật lại họ đã rất “lo lắng và không biết phải làm gì” khi không có bất kỳ một thông báo chính thức nào ngay tức thì về sự an toàn cho các chuyến bay sắp tới.
Không còn là thuyết âm mưu nữa khi các tin tặc có thể xâm nhập thành công hệ thống thông tin ở sân bay thì cũng có đủ sức làm như vậy với hệ thống đảm bảo an toàn bay, điều đã xảy ra trước đó. Mọi kết luận để an lòng người đi máy bay vẫn chưa được đưa ra sau một ngày xảy ra sự cố, dù Bộ Công an cho biết đã vào cuộc.
Một bài viết xuất hiện trên tờ báo mạng Vnexpress với tiêu đề: “Điều kỳ diệu sau cuộc tấn công” đã ca ngợi thái độ trật tự của đám đông hành khách đi máy bay khi sự vụ tấn công mạng xảy ra. Bài viết có vẻ tìm được sự đồng cảm của rất nhiều người khi nhiều tài khoản facebook chia sẻ lại với những câu chữ bày tỏ xúc động. Tinh thần dân tộc dường như là “xương sống” cho sự đồng cảm này.
Không hiểu vì lẽ gì mà nhiều người lại đánh đồng giữa sự đoàn kết của tập thể và sự co cụm của đám đông. Đoàn kết vốn là một từ thường dùng cho hành động cùng nhau phấn đấu vươn lên, cùng chiến thắng. Còn theo lời tường thuật của một nhà báo có mặt tại sân bay thì đám đông khi đó đã trật tự vì “ngơ ngác” và “không hiểu chuyện gì đang xảy ra”.
Đó là thái độ rất dễ thấy để bảo vệ nhau khi đứng trước một cuộc tấn công. Dù cho dùng mỹ từ nào đi nữa thì cũng không thể phủ nhận rằng cuộc tấn công của những tin tặc, đến từ Trung Quốc, đã đánh vào những lỗ hổng trong bảo mật thông tin một cách thành công để truyền đi các thông điệp của mình. Và, đây không phải là lần đầu tiên những cuộc tấn công như vậy xảy ra, thậm chí đài không lưu tại sân bay Tân Sơn Nhất đã bị chiếm sóng đến 18 phút vào ngày 16.6.
Cũng không hiểu từ bao giờ sự trật tự, xếp hàng nghiêm túc và giúp đỡ lẫn nhau trong một cộng đồng lại được tôn lên như những điều vĩ đại để rồi tác giả bài viết trên khẳng định: “…thật bất hạnh cho những ai lăm le tấn công dân tộc này”. Có lạc quan quá không khi những điều bình thường nhất như xếp hàng hay trật tự lại có thể trở thành vũ khí tinh thần để đối đầu một cuộc tấn công trên không gian ảo nhưng kết quả không hề ảo chút nào!
Đứng trước những biến cố như vậy, nên chọn thái độ xoa dịu, an ủi đám đông bằng cái lý lẽ “nhờ có cuộc tấn công nên người dân mới đoàn kết lại” hay cần phải cật vấn trách nhiệm đối với những người hoặc lực lượng được xã hội giao cho sức mạnh để bảo vệ cộng đồng?
Một người có suy nghĩ rạch ròi và tỉnh táo hẳn phải chọn vế sau. Cho dù, nhiều người dân Việt Nam vẫn chưa làm gì được cho đất nước ngoài việc phải đóng rất nhiều khoản thuế cao hơn ở các nước khác, nhưng tất cả chúng ta đều có quyền yêu cầu các lực lượng có trách nhiệm phải làm tốt hơn nữa công việc của mình trong việc sử dụng đồng thuế của dân.
Cũng xin thôi cách nói khó hiểu “Hàng không Việt Nam chủ động đánh sập hệ thống điều hành liên quan đến an toàn bay để không bị hacker tấn công” như báo Người Lao Động đã dẫn. Có ai giao tính mạng mình và gia đình mình cho một hãng bay mà đến an toàn thông tin cũng không bảo vệ được rồi lại đi chống chế như vậy.
Đoàn kết là để chiến thắng, còn sợ hãi thì chỉ khiến người ta co cụm nép vào nhau. Đừng nhầm lẫn giữa hai khái niệm và cũng đừng ru ngủ đám đông bằng tinh thần dân tộc viển vông.
(*) Bài của Trung Bảo đã bị trang mạng Một Thế Giới rút xuống (BVN).
Đừng để bị tấn công mới xuất hiện điều kỳ diệu
Lily
Từ bé đi học thực ra luôn thấy sách Lịch sử rất hay (tiết học Lịch sử thì vẫn chán nhé), đầu năm học thường ngồi mở ra đọc hết. Lịch sử Việt Nam mình hay bởi có nhiều cuộc chiến tranh, và rất nhiều trong số đó chúng ta đã chiến đấu và chiến thắng. Bao giờ cũng vậy, khi bị giặc ngoại xâm uy hiếp thì tinh thần của người Việt lại lên cao hơn bao giờ hết và tạo nên những điều phi thường không thể lý giải được.
Ngày hôm qua là ví dụ. Hai sân bay quốc tế lớn nhất cả nước bị hacker “nước bạn” tấn công hệ thống thông tin gây tê liệt. Nhiều đoàn người bị tắc nghẽn tại sân bay và trễ chuyến hàng giờ, nhưng những ai có mặt tại đó đều cho biết không hề xảy ra tình trạng hỗn loạn. Tất cả mọi người từ dân thường đến VIP đều xếp hàng trong trật tự và kiên nhẫn, như thể họ đang cùng thể hiện sự ủng hộ của mình đối với ngành hàng không quốc gia. Trên Facebook sáng nay, cộng đồng mạng trong đó có cả những nhân vật tay to trong làng báo như chị Mượt, anh Hoàng Hối Hận đều share một bài viết của anh Cu Trí “Điều kỳ diệu sau cuộc tấn công.
Không ai là không cảm thấy máu chảy rần rần và tinh thần đoàn kết của người Việt đang dâng cao sau khi đọc bài của anh Cu Trí.
Nhưng chúng ta không thể chỉ trông cậy vào những điều kỳ diệu thi thoảng. Chúng ta cần người Việt làm những điều tốt bình thường – hàng ngày hàng giờ – để bảo vệ đất nước mình.
Đừng để đến khi bị hacker tấn công sân bay mới mới nhường nhịn nhau. Đừng để đến khi cá chết hàng loạt mới quan tâm tới môi trường. Đừng tốn thời gian vô bổ tranh cãi những thị phi của anh này, chị nọ; hãy tìm hiểu xem vùng biển của nước mình hôm nay còn yên bình không, và đã có bao nhiêu người phải hi sinh để bảo vệ nó.
Người Việt cần học cách xếp hàng khi đi siêu thị, bỏ rác vào thùng khi đi du lịch, nói nhỏ ở nơi công cộng, và giúp nhường chỗ cho người già trên xe buýt trước khi có thể bảo vệ được độc lập dân tộc. Người Việt cần học cách yêu thương những gì thuộc về bản sắc riêng trước khi du nhập văn hoá ngoại. Ngày xưa các cụ giữ được nước cũng chỉ vì còn giữ được tiếng nói. Ngày nay người Việt giữ được chủ quyền nếu biết sản xuất ra những mặt hàng nội có chất lượng, phục vụ chính thị trường của mình thay vì tham rẻ mà đầu độc lẫn nhau.
Đoàn người xếp hàng dài tại Nội Bài và Tân Sơn Nhất nói lên rằng người Việt trong những hoàn cảnh khó khăn sẽ luôn biết đoàn kết. Nhưng chúng ta cần nhiều hơn những đoàn người xếp hàng có văn hoá như thế ở bất kỳ nơi nào. Để làm việc lớn, trước tiên phải làm tốt việc nhỏ.
Nguồn: http://spiderum.com/bai-dang/Dung-de-bi-tan-cong-roi-moi-xuat-hien-dieu-ky-dieu-2el