(Truyện vui cuối tuần)
21-08-2015
Hỡi tất cả các đảng viên Cộng sản
Nhận thấy rằng:
Ngay từ khi đi học, tôi và các bạn – chúng ta đã được hệ thống giáo dục của “Đảng ta” giáo dục rằng: Trong thế giới ngày nay, tinh thần Quốc tế Cộng sản là hết sức cao cả. Tinh thần đó phải được coi là lớn lao nhất, quan trọng nhất của những người con yêu nước – tức là yêu Chủ nghĩa xã hội. Với tinh thần đó, dù phải hy sinh lợi ích của quốc gia, của dân tộc, thì cũng phải hy sinh cho tinh thần quốc tế vô sản cao cả.
Trong suốt thời kỳ cầm quyền, lãnh đạo dân tộc những năm qua, “Đảng ta” đã thực hiện một cách xuất sắc đầy vinh quang. Về vai trò, “Đảng ta” đã tự nhận trách nhiệm cho mình là “Tiền đồn của phe XHCN” của toàn thế giới. Về mặt tuyên truyền, “Đảng ta” đã cho nhân dân ta biết rằng: Đó là sứ mạng cao cả mà lịch sử đã “chọn chúng ta làm điểm tựa” – Tố Hữu.
Về vị trí, “Đảng ta” đã không ngần ngại tự xưng Việt Nam là một tên lính gác cho Hòa bình thế giới. Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết đã từng nói: “Có người ví von, Việt Nam Cuba như là trời đất sinh ra. Một anh ở phía đông, một anh ở phía tây. Chúng ta thay nhau canh giữ hòa bình cho thế giới. Cuba thức thì Việt Nam ngủ, Việt Nam gác thì Cuba nghỉ“. (Phát biểu trong chuyến thăm Cuba năm 2009). Vì vậy, hiện nay Cuba hình như đang ngủ hẳn, thì Việt Nam chúng ta lại một lần nữa được “lịch sử giao phó” nhiệm vụ gác cả ngày cả đêm, không thể rời bỏ vị trí.
Chẳng hạn trước đây, khi bạn vàng Saddam Husein bị nguy ngập trước sự nổi dậy của người dân và cuộc tấn công của đồng minh, trên mạng đã xôn xao tin Phó Chủ tịch nước ta Nguyễn Thị Bình đã khẩn cấp sang thăm Iraq có thể là để tư vấn về vấn đề chiến tranh du kích. Tuy nhiên, việc sang đó hơi chậm nên Saddam Husein đã bị người dân lật đổ và dẫm giày lên mặt. Cuối cùng đã phải chịu án treo cổ. Lần này, càng cần rút kinh nghiệm làm sớm hơn.
Trước tình hình bán đảo Triều Tiên căng thằng, phía Triều Tiên đã chuẩn bị tinh thần giải phóng Miền Nam. Việc giải phóng miền Nam Triều Tiên là nhiệm vụ to lớn của người Cộng sản Triều Tiên. Nhằm thể hiện tinh thần yêu thương đối với người dân Miền Nam Triều Tiên (Hàn Quốc) đang sống trong tủi nhục của nạn ngoại xâm, mất nước và chính phủ bù nhìn…
Tuy nhiên, trên mạng ít tìm thấy thông tin của phía Bắc Triều. Vì thế, các bạn đảng viên Cộng sản, các đoàn viên là cánh tay đắc lực của Đảng, cần có những đề xuất và ý kiến với đảng ta và đảng bạn. Hồ Chí Minh đã chẳng để lại di chúc rằng: “Tôi mong rằng Đảng ta sẽ ra sức hoạt động, góp phần đắc lực vào việc khôi phục lại khối đoàn kết giữa các đảng anh em trên nền tảng chủ nghĩa Mác – Lênin và chủ nghĩa quốc tế vô sản, có lý, có tình” đấy thôi?
Nếu là cố vấn cho Kim Dâng Un bạn sẽ làm gì?
Riêng tôi, dù không là đảng viên Cộng sản, nhưng nếu là cố vấn cho Un, tôi sẽ tư vấn những việc sau:
Về quân sự, vũ khí:
– Lập lại (nếu chưa có) hệ thổng “Ủy” trong quân đội, để đảm bảo quân đội chỉ trung thành với đảng cộng sản, nhân dân là cái đinh, chết thì nó đẻ. Tuyên truyền rõ trong nhân dân rằng: “Quân đội trước hết phải trung thành với đảng. Bởi đảng đẻ ra quân đội trước khi có đất nước này”. Nếu trường hợp nào không thông, không tiêu diệt được để bịt mồm, thì mời chuyên gia ở Báo Quân đội Nhân dân của ta sang giải thích.
– Tiêu chí là: Thắng lợi là quan trọng. Khẩu hiệu là “Dù phải đốt cháy cả Dãy núi Taebaek (Thái Bạch sơn mạch – là một dãy núi kéo dài trên cả hai miền nam và bắc bán đảo Triều Tiên. Đây là dãy núi chính của bán đảo Triều Tiên) thì cũng phải giành cho được độc lập”.
(Lưu ý: Cấm tuyệt đối không cho thằng nào hỏi lại hoặc không trả lời câu hỏi: Đốt hết thì giành độc lập để làm gì?)
– Chuẩn bị đầy đủ cung nỏ, loại có thể bắn và tiêu diệt máy bay như Việt Nam đã từng có. Loại này nếu không có, thì sang mua của Quân đội Nhân dân Việt Nam.
– Tăng cường huấn luyện nữ dân quân, cụ già, thiếu nhi dùng súng trường CKC bắn phát một để bắn rơi máy bay F105 của Mỹ khi chiến đấu. Cách huấn luyện có thể học tập ở Quân đội Nhân dân Việt Nam.
– Quân đội nhân dân Việt Nam cần cử ngay các anh hùng, dũng sĩ đã từng dùng súng trường CKC phát một bắn rơi máy bay địch như anh hùng Đinh Cà Méo ở Quảng Bình, Đinh Thị Hồng Thương ở Hà Tĩnh, các đội dân quân nữ… sang để giúp bạn. Loại này dù ta rất nhiều nhưng vẫn phải cử đi gấp không thì chết hết lại không có người mà huấn luyện.
– Tổ chức nhiều Công ty Quân đội làm kinh tế, thả cửa cho đám sỹ quan tham gia và kiếm tiền. Chúng nó có nhiều tiền thì mới cố giữ quân đội. Đặc biệt, trong các Công ty đó, duy trì chế độ cha truyền, con nối một cách quyết liệt, kệ cha thiên hạ thối mồm.
– Đặc biệt, cần quan tâm là Quân đội phải tham gia chống Diễn biến hòa bình trong nhân dân, đối tượng chính là nhân dân. Nhất là khi có mâu thuẫn giữa nhân dân và các nước anh em trong Phe XHCN.
– Công an có thể làm bất cứ việc gì mà không cần tuân theo luật pháp. Những đứa dân khó trị đưa vào đồn Công an cho tự tử.
– Công an cần nêu cao khẩu hiệu: “Còn đảng, Còn mình” khắp mọi nơi để củng cố tinh thần bảo vệ đảng cho họ.
– Lập ngay các đội quân khủng bố, giết người, ném lựu đạn không ghê tay mang tên “Đội tự vệ thiếu nhi” hoặc “Biệt động quân”… gửi sang Nam Hàn hoặc tổ chức tại chỗ để chiến đấu trong lòng địch hiệu quả nhất.
Về Chính trị:
– Liên tục kêu gào: Chúng tôi giải phóng miền Nam, nguyện làm tiền đồn cho phe XHCN. Có vậy mới được sự ủng hộ, giúp đỡ của các anh bạn vàng Cộng sản.
– Nhượng bớt (hoặc để chiếm không ý kiến) một số phần lãnh thổ, hải đảo và biên giới. Điều này dễ làm trong điều kiện chiến tranh không ai chú ý. Nhằm để các nước anh em, bạn vàng ủng hộ chắc chắn rằng đảng sẽ tồn tại vĩnh viễn.
– Lập ngay Ban Tuyên Huấn ở mọi cấp (Hoặc cũng có thể là Ban Tư tưởng và Văn Hóa) để hướng dẫn nhân dân được tin ai, tin cái gì… chỉ do đảng nói. Tăng cường việc cho các quan chứ nói văng mạng không cần sự thật, không cần sợ dư luận, không cần việc chịu trách nhiệm… những điều đó đã có đảng lo.
– Bắt giam, không cần xét xử hoặc xét xử lấy lệ những kẻ nào dám yêu Tổ quốc mà không yêu CNXH, dám đòi dân chủ, nhân quyền, dám phản đối đảng bán nước… không khoan nhượng.
– Làm hàng loạt khẩu hiệu nội dung như: Đảng CS Triều Tiên muôn năm, Đảng CS Triều tiên là người tổ chức, lãnh đạo mọi thắng lợi của dân tộc. Vì miền Nam ruột thịt, vì CNXH, mỗi người làm việc bằng hai, bằng ba”… dán khắp mọi nơi.
– Thu hồi tất cả mọi phương tiện nghe nhìn mà không được kiểm soát. Cấp giấy đăng ký các loại phương tiện đó, với điều lệnh: Cấm nghe đài địch.
– Tăng cường về sự lãnh đạo tài tình của đảng, như đã biết trước vấn đề này, vấn đề kia… Nhưng sở dĩ thất bại là tạm thời vì đảng chủ trương như thế…
– Tăng cường tuyên truyền về cha già dân tộc là thánh sống, là niềm tin yêu tất thắng, là đẹp nhất, là hi sinh nhất, là đạo đức nhất (Nếu có thể thì giấu vợ con đi và tuyên truyền người đã hi sinh đời tư cho Tổ Quốc – Khi cần thiết, có thể hy sinh đám thân nhân của người đi). Khẩu hiệu là “Toàn đảng, toàn quân, toàn dân một ý chí, học tập và làm theo đạo đức tư tưởng Kim Dâng Ủn”, kể cả bệnh viện Tâm thần.
– Thời gian qua, hệ thống tuyên truyền đã dựng lên nhiều hình ảnh đẹp về lãnh tụ, về Cha già dân tộc như: “Khi mới ba tuổi, đại tướng Kim Jong-un đã biết bắn súng. Năm chín tuổi, đại tướng Kim đã có thể bắn trúng mục tiêu di động. Cũng từ năm ba tuổi, đại tướng Kim đã học lái xe. Năm chưa tròn tám tuổi, đại tướng Kim lái chiếc xe tải chở hàng cỡ lớn, vượt qua đoạn đường khúc khuỷu với vận tốc bình quân 120 km/h và tới đích an toàn”. Tuy nhiên đó là những câu chuyện dùng để truyền miệng là chính. Cần có một số tác phẩm do chính người viết ra để ca ngợi mình.
Trong trường hợp cần thiết, kính đề nghị Cha già dân tộc Kim Dâng Un tự viết truyện kể về đời hoạt động của mình để nhân dân đọc mà truyền tụng. (Lưu ý: Có thể để Người lấy tên khác cho đỡ lộ hàng và bỉ mặt).
– Sáng tác ngay các bài hát cho Thiếu nhi, Thiếu niên, thanh niên, phụ nữ, phụ lão… cho đủ mọi giới ca ngợi “Bác Ủn” – cha già dân tộc. Chẳng hạn: “Đêm qua em mơ gặp Bác Ùn, dáng bác lùn, tóc bác dựng cao, em âu yếm hôn đôi môi bác…”
– Tăng cường tuyên truyền về nỗi thống khổ của nhân dân miền Nam ruột thịt đang bị bọn Mỹ xâm lược và bọn tay sai bán nước chà đạp và kìm kẹp. Người dân Miền nam đang ngày đêm rên xiết dưới gót giày xâm lược và lưỡi lê của bọn tay sai.
– Sáng tác nhiều tác phẩm về kẻ thù của dân tộc như ăn gan người sống, uống máu trẻ em, giết con trẻ, đầu độc tù nhân, giết cả làng bằng bom đạn… Nếu không có hình ảnh, có thể dùng hình ảnh của những cuộc cưỡng chế bên Việt Nam làm thí dụ.
– Sang Việt Nam, mua ngay Tuyển tập Tố Hữu, về khẩn trương thay tên nhân vật chính thành Kim Dâng Un, mọi nội dung khác có thể để nguyên. Sau đó tổ chức cho các nhà văn, giáo viên, nhà thơ… bình giảnh về nội dung như: “Miền Nam ơi, thuốc độc giấu trong cơm”… hoặc sáng tác các bài hát: “Giải phóng miền Nam, chúng ta cùng quyết tiến bước, diện Đế Quốc Mỹ, phá tan bè lũ bán nước”.
– Đặc biệt, cần phải có ngay những hình mẫu thiếu niên, thiếu nhi anh hùng như Lê Văn Tám ở Việt Nam trong thời chống Pháp, Nguyễn Bá Ngọc trong thời chống Mỹ… để trẻ em noi theo. Tăng cường những bài thơ như: “Ngu xuẩn nhất nhì, là tổng thống Mỹ” – Trần Đăng Khoa – để các em học sinh dễ nhớ, dễ thuộc.
– Trong trường hợp không có hình ảnh Lê Văn Tám, có thể dùng hình ảnh dân Việt Nam bị cướp đất tự thiêu những ngày qua đầy rẫy trên mạng.
Về Kinh tế:
– Thực hiện tập thể hóa toàn bộ nền kinh tế có chủ đạo của nhà nước. Cấp tem phiếu cho từng người dân, quản lý chặt chẽ bằng hộ khẩu. Nhằm giúp cho nhà nước biết nhanh nhất đứa nào có ý định phản loạn, sống ngoài nhà nước, hoặc có ý đồ phản loạn thì cắt ngay lương thực, thực phẩm, tem phiếu thương nghiệp… cho nó đói rã họng phải theo đảng đến cùng.
– Tuyên bố với thế giới: Tiến thẳng lên CNXH không qua tư bản chủ nghĩa. Quyết tâm đi tắt đón đầu, nhảy vọt, hiện đại hóa… Nghĩa là người dân càng nghe càng khoái nhằm thúc đẩy họ tiến lên theo đảng. Trong trường hợp cần thiết, có thể tuyên bố nền kinh tế là “Thị trường định hướng XHCN”. Tuy nhiên, khi đi gặp các nước tư bản, thì nên xin bằng được họ công nhận là Kinh tế thị trường mà không cần cái đuôi thổ tả kia.
– Bán tài nguyên thiên nhiên, tăng cường sự hiện diện của người dân, binh lính và các cơ quan từ các nước anh em xã hội chủ nghĩa để tăng cường đoàn kết và xin viện trợ.
– Thậm chí, khi cần bán bớt một số đảo, quần đảo của Miền Nam đang giữ cho bạn vàng, nhằm giữ bằng được viện trợ vũ khí, ca la thầu, lương thực… để lấy tiền giải phóng miền Nam. Để thực hiện điều này, cần nói với nhân dân là “Bạn giữ cũng như ta giữ”.
– Tăng cường các loại thuế, phí không cần ý kiến khả năng của người dân. Bất cứ người dân nào kêu ca, xếp ngay vào thế lực thù địch.
– Tăng cường các “quả đấm thép” – Tập đoàn kinh tế của nhà nước để khi làm ăn thất bại thì đấm vào mặt nhân dân.
Về Ngoại giao:
– Kiên quyết không đội trời chung với Đế Quốc Mỹ, chỉ có thể đội trời chung với kẻ thù truyền kiếp. Tiến tới lập đường dây nóng và mối quan hệ sắt son “4 tốt, 16 chữ vàng” với bạn của đảng, dù là kẻ thù của nhân dân, dân tộc.
– Tăng cường sự lãnh đạo của đảng trong đường lối ngoại giao, quyết tâm làm bạn với tất cả các nước, tuy nhiên, chỉ làm bạn thật với Bạn vàng mà thôi.
– Kiên quyết không động binh, không làm mất lòng người bạn lớn XHCN Trung Hoa trong mọi trường hợp, kể cả có nguy cơ xâm lược và bị xâm lược. Cần xác định rằng, nếu bạn lớn không ủng hộ, thì đảng không có đất mà chôn.
Về giáo dục:
– Khẩn trương hoàn thiện “một nền giáo dục hoàn toàn Bắc Triều Tiên” cho các sinh viên, học sinh từ đại học đến nhà trẻ học tập Chủ nghĩa Mác – Lenin và đạo đức Tư tưởng Kim Dâng Un là quan trọng, các vấn đề khác như kỹ thuật, công nghệ, tài năng không quan trọng. Bởi không thấm nhuần được các thứ đó thì “có tài cũng vô dụng”. Bộ môn này được thực hiện bất cứ đâu, kể cả cá trường Tôn giáo.
– Đưa ngay vào chương trình giáo dục những câu chuyện dù là truyền thuyết, dù là tự kể, hoặc đặt ra… nhưng phải có tính đảng, nghĩa là phải chứa đựng bạo lực càng nhiều càng tốt. Chẳng hạn: “Bạn An giết được 10 tên địch, bạn Bình giết được hơn 6 tên, hỏi cả hai bạn giết được bao nhiêu tên?”. Hoặc những câu chuyện cỡ như Tấm hiền dịu, xinh đẹp nhưng vẫn giết Cám làm mắm cho mụ dì ghẻ ăn… những tác phẩm đó có tác dụng mãnh liệt tạo nên một xã hội chém giết mà không cần suy nghĩ và run tay. Kinh nghiệm về điều này đã có ở Việt Nam, khi thanh niên va chạm xe máy là cầm dao cắt cổ luôn, hoặc thảm sát xảy ra thường xuyên thời gian gần đây.
– Tăng cường “Cuộc cách mạng văn hóa tư tưởng ở miền Bắc” một cách sâu rộng nhất, xác định rõ mục tiêu là tiêu diệt tôn giáo bằng mọi cách từ thô sơ như phá chùa, phá đền, cướp nhà thờ… đến tinh vi như lập ra và hỗ trợ một số tôn giáo quốc doanh để quần chúng nhân dân ngu xuẩn cứ vậy đi theo.
– Tăng cường sự lãnh đạo của đảng khắp mọi nơi mọi chỗ, kể cả trong quan hệ nam nữ, trong vấn đề kế hoạch hóa gia đình… Đưa ngay một Đại tướng nổi tiếng sang phụ trách vấn đề này cho có uy lực.
– Cấm tuyệt đối việc tụ tập trái phép. Nhưng tăng cường kích động dân Mỹ và miền Nam, nhất là sinh viên đòi quyền tự do biểu tình, tự do tôn giáo, tự do bầu cử. Mục đích là ở các nước đó, họ biểu tình càng nhiều càng tốt.
– Tại miền Nam và các nơi khác ngoài Bắc Triều tiên, tăng cường đòi hỏi tự do tôn giáo. Thậm chí nếu cần, đưa vài sư sãi xuống đường, đổ xăng đốt rồi đưa hình ảnh tự thiêu lên diễn đàn tố cáo. Tăng cường các bài thơ kiểu “Emily con ơi” của Tố Hữu bên Việt Nam với những câu thơ nhức nhối như sau mới có thể kích động được người dân:
Giôn-xơn
Tội ác bay chồng chất
Cả nhân loại căm hờn
Con quỷ Vàng trên mặt đất
Mày không thể mượn nước sơn
Của Thiên chúa, và màu vàng của Phật
Măc Na-ma-ra
Mày trốn đâu? Giữa bãi tha ma
Của toà nhà năm góc…
– Liên tục cải cách, cải tiến, cải tổ ngành giáo dục, kiên quyết thực hiện bằng được nền “giáo dục hoàn toàn Bắc Triều Tiên”.
Thưa các bạn đảng viên cộng sản
Còn nhiều mặt, nhiều vấn đề cần tư vấn cho Kim Dâng Un, nhưng trong một bài viết ngắn, không thể liệt kê hết. Nhất là trong tư cách một cá nhân, không thể lĩnh hội hết bài học từ đảng quang vinh của chúng ta. Vì thế tôi kêu gọi các bạn hãy lên tiếng để ủng hộ Kim Dâng Un trong “Sứ mạnh chính trị to lớn mà lịch sử đã giao phó” là: Tiến hành Giải phóng miền nam, Thống nhất tổ quốc, đưa đất nước “tiến nhanh, tiến mạnh tiếng vững chắc lên Chủ nghĩa xã hội” như ở Việt Nam ta.
Nếu các bạn không làm kịp điều đó, tôi tin rằng một ngày không xa, trên Thiên đường XHCN chỉ còn mỗi Việt Nam, không có bạn bè láng giềng thì thật là buồn thảm.
Thậm chí, các bạn sẽ có lỗi trước vong linh của người, đã từng hy sinh để đưa Cộng sản vào đất nước này tác oai tác quái cho các bạn được hưởng chế độ thiên đường.
Hãy nêu cao ý chí và tinh thần của người Cộng sản các bạn nhé.
Tiến lên. Toàn thắng ắt về ta.
Hà Nội, 22/8/2015, Ngày Bắc Hàn tuyên bố Chuẩn bị xong hoạt động quân sự chống Hàn Quốc.
J.B. N.H.V
Nguồn:http://rfavietnam.com/node/2751