Tham nhũng là từ ghép – tham lam và nhũng nhiễu. Tham lam là tật xấu của con người như ăn cắp, ăn trộm…- liệt vào loại “cướp đêm”.Tham nhũng ghê gớm hơn, cực xấu, cực nguy – liệt vào loại “cướp ngày”.
Tham nhũng thường trải qua 2 công đoạn: Công đoạn 1 tham nhũng quyền lực: Mỗi khi sắp đến kỳ bầu cử, họ chạy chọt đủ cách, kể cả việc mua quan bán chức, mua cấp bằng học vị… để kiếm cho được ghế quan. Khi có ghế quan rồi thì họ bắt đầu chuyển sang công đoạn 2 tham nhũng vật chất. Vậy là tham nhũng quyền lực là tội đầu, làm tiền đề cho chuổi tham nhũng vật chất vô độ, nhằm lấy lại cả vốn lẫn lời phải bỏ ra ở công đoạn 1. Họ ăn tạp ghê gớm, đụng gì ăn nấy, hễ gặp dịp là xốc nuốt.
Tham lam là tội phạm chỉ mang yếu tố xã hội, dễ trị, dùng pháp luật trị là dứt căn. Còn tham nhũng là tội phạm mang 2 yếu tố chính trị và xã hội, nó kháng pháp luật, pháp luật không trị được căn, có chăng chỉ trị được cơn, tái phát nặng hơn.
Để an toàn, bọn tham nhũng cấu kết thành băng nhóm, thực thi luật giang hồ: “mi cử ta, ta cử mi”, “mi bầu ta, ta bầu mi”, “mi chấp nhận người thân của ta, ta chấp nhận người thân của mi”, và “mi không đánh ta, ta không đánh mi”.v.v… Họ cấu kết và bảo vệ cho nhau để giữ quyền và lợi. Họ thân hữu với nhau theo kiểu: “mầy quan, tao quan, nó quan”= chúng ta cùng quan; “mầy ăn, tao ăn, nó ăn” = chúng ta cùng ăn thì huề cả làng. Ai đụng đến họ là hết muốn sống ?!.
Độc tài Đảng trị luôn theo thể thức “Đảng chọn Dân bầu”. Là đảng viên của đảng nằm ngủ cũng không mất phần mền. Khi đã là quan thì có quyền, tha hồ mà làm mưa làm gió. Sai phạm được đảng che; nếu quá lộ liễu nhẹm không được phải ra tòa thì được tòa xử theo chỉ thị; nếu phải ngồi tù thì ở tù cha và được thả ra ở kỳ ân xá gần nhứt..v.v…
Người đời nói không sai “con cưng con hư”. Những đứa con do Đảng “cơ cấu” vào bộ máy công quyền hư đốn đến cỡ làm sao cân, đong, đo, đếm được?!. Thực tế cho thấy, những vụ tham nhũng vật chất không giấu giếm được phải ra trước vành móng ngựa, đảng viên chiếm ít nhất bốn phần năm (4/5) trong số can phạm – quá rồi ! . Trước thực trạng, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng phải đau lòng nhận xét: “Tham nhũng trở thành quốc nạn, không trị được tham nhũng có nguy cơ sụp đổ chế độ”. Chủ tịch nước Trương Tấn Sang nói: “Không phải một hai con sâu mà cả một bầy sâu”. Người dân chua chát: “Thằng đó tuy đảng viên nhưng nó tốt”….Hư đốn đến cỡ vậy, gọi bộ máy cầm quyền là bộ máy tham nhũng cũng đâu quá đáng ?.
Khi tham nhũng lan tràn trong Đảng, trong Bộ máy cầm quyền thì chống cũng chết, không chống cũng chết. Câu hỏi đặt ra: Ai chết ?
Nếu quyết tâm chống tham nhũng như Tập Cận Bình “Đánh cả hổ lẫn ruồi” thì người ta cho rằng Tập Cận Bình đang phá nát Đảng CSTQ – Theo nghĩa bóng, Đảng CSTQ sẽ chết, Dân TQ sống.
Nếu chống tham nhũng kiểu “Đánh chuột sợ vỡ bình”, “đánh chớ không xới lên” như Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng vừa nói với cử tri Hà Nội là mơn trớn đối với bọn tham nhũng. Vậy thì từ nay, bình làm chỗ dung thân cho chuột, bình và chuột cùng tồn tại – Cũng theo nghĩa bóng, Đảng CSVN sống, Dân sẽ chết. Nhưng có điều, 90 triệu dân có cam tâm chịu chết thay Đảng hay không? Hạ hồi phân giải.Trước tình hình dân chúng bất an hiện nay, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang phải trăn trối: “Không sợ bất cứ thế lực nào, chỉ sợ Dân mất lòng tin đối với Đảng, Nhà nước…”.
Đại hội Đảng lần thứ 12sắp diễn ra, việc chọn lựa người như thế nào, đó là việc của Đảng, người ngoài Đảng không quyền có ý kiến. Để tránh “bất hòa” trong cộng đồng dân tộc, đã 70 năm độc quyền chớ ít gì, đức tài của Đảng cũng được phô diễn hết rồi, giờ đây người dân chỉ yêu cầu Đảng trao lại cho Dân được quyền chọn người đại diện cho mình, cùng với đại diện của Đàng, ra tranh cử (thi đấu) vào Quốc hội và Hội đồng Nhân dân các cấp. Từ những tổ chức dân cử thật sự ấy, cử ra Hành pháp và Tư pháp, làm cho bộ máy Chính quyền thật sự của dân, do dân và vì dân như Hiến pháp 2013 đã ấn định – Chẳng lẽ Dân xin chút quyền hợp Hiến đó thôi mà Đảng cũng không công nhận ?!.
Nếu làm được như vậy, bộ máy chính quyền thật sự do dân cử. Dân cử thì dân có quyền bãi miễn bất cứ ai không còn xứng đáng, tham nhũng từng bước bị chặn đứng, đẩy lùi và sẽ bị triệt tiêu.
15/10/2014
T.T
Tác giả gửi BVN