CON ĐƯỜNG VIỆT NAM ?

Mặc dù tác giả tự nhận là một trí thức bình thường, “viết ra vài dòng tâm huyết, hy vọng góp chút sức lực nhỏ bé để cùng mọi người tìm ra con đường đúng đắn cho dân tộc trong thời điểm sinh tử này”, nhưng tư tưởng của bài viết không nhỏ bé chút nào. Những tư tưởng này, nếu biến thành hiện thực, chắc chắn sẽ làm thay đổi hoàn toàn cục diện hiện nay của đất nước ta.

Một giấc mơ đẹp! Hy vọng, vào một ngày đẹp giời nào đó, giấc mơ sẽ biến thành hiện thực!

Bauxite Việt Nam

 

Tôi là một trí thức ở Sài Gòn. Mấy hôm nay đứng trước sứ biến động của vận mệnh dân tộc, trong lòng nhấp nhổm không yên, ban ngày theo dõi tình hình mà lòng như có lửa đốt, đêm nằm trằn trọc, ưu tư… Xin viết ra đây vài dòng tâm huyết, hy vọng góp chút sức lực nhỏ bé để cùng với mọi người tìm ra con đường đúng đắn cho dân tộc trong thời điểm sinh tử này.

NÊN KIỆN HAY NÊN LÀM GÌ

Đi kiện không phải là điều quyết định

Thật ra đi kiện cũng là điều tốt, tốt hơn nhiều lần dậm chân tại chỗ mà không làm gì cả, vì nó thể hiện cái tinh thần phản kháng, không chấp nhận áp bức của dân tộc. Nhưng kiện không phải là điều cốt lõi nhất, càng không nên coi đó là tất cả!

Tại sao kiện không phải là điều thiết yếu nhất? Chúng ta đều thừa nhận với nhau là kiện để tranh thủ thêm sự ủng hộ của các nước, từ đó họ gây áp lực làm chùng bước Trung Quốc. Nhưng mọi người nên nhớ rằng, bản chất của Tàu cộng là dối trá và ngang ngược, không ai có thể gây áp lực lên nước này được bằng lời nói. Muốn làm cho nước này dừng lại, chỉ có cách là phải mạnh ngang bằng với họ, làm cho họ cảm thấy họ có thể bị tổn thương khi ức hiếp chúng ta. Điều này chúng ta chỉ làm được khi có liên minh quân sự với Mỹ, và có thêm Nhật, Ấn, Úc càng tốt

Nếu chúng ta thắng kiện thì có thể có thêm vài nước lên tiếng ủng hộ, chẳng giải quyết được vấn đề gì. Riêng Mỹ, Úc, Ấn, Nhật đứng về phía VN ngay từ đầu (nhưng không muốn làm đồng minh vì ta chưa có dân chủ), chẳng phải vì chính nghĩa gì cả, mà đó là sợ Trung Quốc nuốt trọn biển Đông, gây khó khăn cho lưu thông hàng hải của họ. Phải nói rằng, nếu VN có dân chủ, thì 4 nước này chìa cả 2 tay ra với VN mà đề nghị liên minh, còn bây giờ thì họ chỉ biết đứng ngoài và nói “ủng hộ” thôi, không thể làm gì hơn cả, dù VN có thắng kiện hay thua kiện. Còn ASEAN và EU thì chỉ dùng lời nói chứ không bao giờ dùng hành động. Nước Nga thì hiện tại và tương lai có mắc mướu quá lớn với TQ

Còn nếu chúng ta thua kiện thì sao. VN sẽ mất trắng. TQ sẽ dùng toàn lực đánh một trận để tống VN ra khỏi biển Đông. Các nước khác chỉ biết nói “rất tiếc” chứ không biết làm gì khác, vì TQ đang thực thi pháp luật quốc tế!. Chúng ta có khả năng thua kiện không? Điều này không có gì là chắc chắn, khi mà công hàm Phạm Văn Đồng còn đó, và VN cộng sản hiện tại vẫn được coi là kế tục của nhà nước VN DCCH trước kia. Ngoài ra, chưa chắc tất cả các quan tòa đều có cảm tình với VN, đều công tâm. Nên nhớ, cái gì không mua được bằng tiền thì sẽ mua được bằng rất nhiều tiền, mà rất nhiều tiền thì Trung Quốc có!

Ngoài ra một tác hại khác nữa là người dân và chính phủ VN sẽ ảo tưởng, xem kiện là tất cả việc cần làm, trong khi bỏ qua những cơ hội, những thời cơ để làm việc khác đem lại lợi ích thật sự hơn

Điều duy nhất cần làm: thúc đẩy dân chủ

Dân chủ, đó là điều cần làm duy nhất lúc này

Có nhiều người hỏi: không dân chủ vẫn có thể liên minh với Mỹ được không? Điều này hoàn toàn không thể xảy ra, trước tiên là vì quốc hội và người dân Mỹ không cho phép. Kế đến nữa là điều này quá rủi ro cho Mỹ, vì nếu VN vẫn là Cộng sản, thì sẽ có một ngày thằng Tàu cộng quay ra vuốt ve, o bế, lãnh đạo VN lúc đó sẽ ngả về Trung cộng, thì có phải quá thiệt hại cho người Mỹ không. Những đầu tư của người Mỹ như căn cứ quân sự, bí mật về khí tài .v.v., tất cả sẽ lọt về tay Trung cộng.

Tất nhiên là vô cùng khó khăn để đạt được dân chủ. Nhưng cả dân tộc VN có nghĩ rằng, mình đã cố gắng tột cùng cho mục tiêu đó chưa, cần phải làm thêm điều gì nữa để điều đó dễ có cơ hội thành hiện thực hơn không?!

Cơ hội lớn chưa từng có trong suốt cả chiều dài lịch sử của dân tộc!

Xưa tới giờ VN chưa bao giờ khuất phục Trung Quốc nhưng đơn thương độc mã, và luôn đóng vai yếu thế hơn vì là nước nghèo. Nay nếu có dân chủ thì VN được sự ủng hộ của gần như tất cả các cường quốc trên thế giới: Hoa kỳ, Nhật, Ấn, Úc

Không chỉ phát triển liên minh quân sự, các nước trên đều hiểu rằng điều cốt lõi và lâu bền nhất là VN phải trở nên hùng mạnh, như Nhật hay Hàn quốc , thì mới đảm đương nổi việc bảo vệ thông suốt biển Đông, cộng với tình cảm sẵn có, họ sẽ đầu tư mạnh mẽ về kinh tế, chính trị. Từ đó có cơ sở để tin rằng VN sẽ trở thành quốc gia hùng cường, có thể đứng vào TOP ĐẦU CỦA THẾ GIỚI, và ĐỘC LẬP VĨNH VIỄN với Trung Quóc

Dân chủ ở VN sẽ thúc đẩy dân chủ ở TQ. Khi TQ trở nên dân chủ, rất có khả năng họ sẽ bị ly khai, nên suy yếu hơn. Ngoài ra, cho dù tính tham lam, bá quyền vẫn còn đó, nhưng khi đó họ trở nên đàng hoàng hơn một chút, tôn trọng luật pháp hơn, thì VN sẽ đỡ khổ hơn nhiều.

VẬY CẦN THÊM GIẢI PHÁP NÀO KHÁC

1. Cổ súy cho “Hiến Pháp Hòa Giải”

Người Nhật có Hiến Pháp Hòa Bình nổi tiếng, đó là bước đi vô cùng khôn ngoan của dân tộc Nhật, để tất cả các nước an tâm, quên đi quá khứ quân phiệt của họ, sẵn sàng làm ăn, bang giao với họ …, từ đó họ có điều kiện phát triển kinh tế vượt bật và trở thành nước Nhật hùng cường như ngày nay

Còn VN, mọi người cứ hình dung, sau khi chuyển sang dân chủ thì chuyện gì sẽ xảy ra: sẽ có sự trả thù vô cùng ghê gớm, bao nhiêu đòn thù được tích tụ bấy lâu sẽ trút lên đầu giới lãnh đạo cộng sản và gia đình, tay chân của họ…

Trong khi tất cả mọi người am hiểu thời cuộc đều công nhận rằng, sự thay đổi để trở nên dân chủ không thể do bất cứ lực lượng nào khác, mà sẽ do một bộ phận trong chính giới lãnh đạo VN hiện tại. Cứ coi như có một số người trong giới lãnh đạo có lòng yêu nước, bỏ qua lợi ích cá nhân, kêu gọi những lãnh đạo khác thực hiện cải cách chính trị … thì họ cũng không dám làm cái việc thay đổi chế độ, cái việc mà tự dưng đưa bản thân và gia đình, con cháu mình vào vòng nguy hiểm vô cùng, có thể mất tất cả, kể cả mất mạng …

Vậy tại sao chúng ta không NGHĨ CHO HỌ một chút, không mở con đường bảo đảm sự an toàn và cuộc sống của họ, để cho mục tiêu của dân tộc dễ xảy ra hơn không.

Tôi xin đề xuất 2 điểm quan trọng nhất trong Hiến Pháp Hòa Giải này:

– Việt Nam chuyển thành đất nước dân chủ đa đảng

– Không được truy cứu, phán xét, buộc tội … đối với cá nhân hay tập thể, ở bất cứ phe phái đảng phái nào của người Việt Nam trong vòng 100 năm qua, và điều này có giá trị trong vòng 100 năm tới

Nếu điều này được thực hiện, thì những người cộng sản đang nắm chính quyền hiện nay và trước đây hoàn toàn có thể yên tâm là không bị trả thù cho tới đời cháu của họ!

Chúng ta đang cần cái gì: đang cần dân chủ để thay đổi vận mệnh dân tộc hay cần trả thù. Rõ ràng là đề xuất trên không có gì là quá đáng, nhưng nó dẹp bớt chông gai, mở ra còn đường rộng hơn, dễ đi hơn trên con đường tiến tới dân chủ của dân tộc.

2. Gây áp lực liên tục vào chính quyền bằng trưng cầu dân ý và các hoạt động ôn hòa

– Hiện tại có nhiều trang mạng bất đồng chính kiến, nhưng đa số đều dùng những lời lẽ gay gắt, điều đó khiến chính quyền đặt nó ngoài vòng pháp luật, làm nhiều người khó truy cập, khó phổ biến. Tôi nhắc lại, chúng ta đang cần dân chủ hơn bất cứ cái gì khác. Vậy tại sao chúng ta không làm một trang web trưng cầu dân ý (trungcaudany.com chẳng hạn), với lời lẽ vô cùng ôn hòa. Trong đó, chúng ta sẽ ghi những giá trị tốt đẹp của nền dân chủ là như thế nào, những nền dân chủ nổi tiếng trên thế giới ra sao, Truyền thống chống Bắc thuộc VN xưa giờ ra sao, Sự bá quyền của Trung Cộng như thế nào, Giải pháp nào để thoát vĩnh viễn khỏi sự áp bức của người Hán…. Chỉ nhận đăng bài nào có lời lẽ ôn hòa và có lợi cho mục tiêu chung. Và 1 phần chính là tiến hành trưng cầu dân ý, với câu hỏi: “có nên hướng VN theo dân chủ đa đảng hay không”, để mọi người ghi tên mình vào, biểu quyết.

– Thêm vào đó chúng ta thường xuyên tổ chức những buổi tụ tập, giương cao biểu ngữ với lời lẽ ôn hòa như: “Cùng cầu mong cho nền dân chủ VN”, “Cổ xúy cho hiến pháp hòa giải”, “hãy vào trungcaudany.com để thể hiện lòng yêu nước của bạn”, “Dân chủ để gia nhập TPP”, “Dân chủ thật sự để liên kết với bạn bè chân chính” … Những cuộc xuống đường đó được tổ chức thường xuyên, bền bỉ, ôn hòa, và có thể giải tán ngay khi có dấu hiện bạo lực … Được như vậy, ngoài việc huy động tinh thần toàn dân, chúng ta đặt chính quyên vào cái thế phải thường xuyên tự hỏi lại mình: có thể trì hoãn cải cách chính trị được nữa không ?!

H.Q

Tác giả gửi BVN

This entry was posted in Hiến Pháp, Tản Mạn. Bookmark the permalink.