Bình Dương ngày 17/6/2014
Kính gửi ông Chánh án
Tôi lại nhờ trang mạng Bauxite Việt Nam gửi thư này cho ông. Hôm nay là ngày đơn khiếu nại của tôi đã gửi cho ông đúng 2 tháng. Không biết vì lý do gì mà đơn của tôi vẫn chưa được ông trả lời. Ông không muốn giải quyết hay ông chưa kịp giải quyết đơn của tôi vì ông quá bận rộn?
Thật là bất hạnh khi phải làm công dân hạng bét của của nước CHXHCN Việt Nam.Ở đất nước này, cơ chế để bảo vệ quyền lợi hợp pháp của người dân thì vô cùng lỏng lẻo. Ngược lại, cơ chế để ức hiếp người dân thì vô cùng mạnh mẽ, chặt chẽ.Người dân khi đã cùng đường mới làm liều mang thân phận “con kiến đi kiện củ khoai”.Cơ quan nhà nước được làm ra từ tiền thuế của người dân, sống được cũng từ tiền của dân nhưng người dân khi cần đến họ thì họ thoái thác trách nhiệm.Tòa áncủa ông không thể hiện sự công bằng, minh bạch thì khẩu hiệu “xây dựng xã hội công bằng, dân chủ, văn minh” chỉ là những lời nói suông, hướng tới một ước mơ viển vông, hão huyền. Nếu Tòa án thật sự là nơi bảo vệ công lý thì Dân chủ và Văn minh không mời tự nhiên cũng tới. Ông có hiểu ý này của tôi không?
Vì lý do gì mà quá thời gian quy định tại Luật Tố tụng hành chính mà ông vẫn không giải quyết đơn khiếu nại của tôi? Thời hạn bảy ngày làm việc ông phải giải quyết đơn của tôi là theo Luật Tố tụng hành chính do chính cơ quan của ông soạn thảo chứ không phải ai khác. Khi soạn thảo Luật Tố tụng hành chính có lẽ ông và cơ quan của ông đã tham khảo Luật Tố tụng hành chính của nhiều nước và kết hợp với thực tế của VN nên mới soạn ra Điều 110 Luật Tố tụng hành chính. Luật do chính quí vị soạn ra mà quí vị không tôn trọng thì làm sao bảo người “dân ngu, khu đen” tuân thủ luật pháp, “Sống, làm việc theo Hiến pháp và Pháp luật”??!?
Một ngày ông chậm giải quyết đơn của tôi là hàng ngàn hộ nuôi ngựa phải sống trong đau khổ thêm một ngày. Một ngày ông chậm giải quyết đơn của tôi là ngân sách nhà nước mất đi một khoản thu không nhỏ thêm một ngày. Một ngày ông chậm giải quyết đơn của tôi là bất công xã hội đã chồng chất lại chồng chất thêm nhiều bất công của hàng ngàn hộ nuôi ngựa thêm một ngày. Có thế lực nào đó ngăn cản ông, không cho ông giải quyết vụ kiện này không hả ông Chánh án? Nếu ông không đủ dũng khí để chống lại những kẻ đã ăn chặn quyền lợi hợp pháp của những người nuôi ngựa một cách lâu dài, bền bỉ, có hệ thống thì ông cứ việc hùa theo họ mà ra quyết định bác đơn khiếu nại của tôi là xong. Đừng sử dụng chiêu thức câu giờ, không hay một chút nào.
Tôi đã làm di chúc để lại cho chồng, con phòng khi có những thế lực đen tối có thể hãm hại tôi, ngăn cản tôi đấu tranh đòi công lý cho những người nuôi ngựa.Trường đua Phú Thọ không phải là một mảnh đất hoang chim ỉa để ai muốn làm gì thì làm. Công sức tiền nhân đã tạo dựng ra trường đua Phú Thọ không cho phép những kẻ hậu sinh tham lam muốn xóa sổ trường đua Phú Thọ trong ký ức của người dân Sài Gòn. Không có thế lực đen tối nào có thể xóa sổ được trường đua Phú Thọ ngoại trừ chính những người nuôi ngựa.Trường đua Phú Thọ chắc chắn phải được hồi sinh! Giải thể trường đua Phú Thọ là hành động phi pháp, vô đạo đức, đẩy người nuôi ngựa vào bước đường cùng!Giải thể trường đua Phú Thọ là hành vi hại dân, hại nước! Một nhà nước pháp quyền không bao giờ bao che cho những hành vi phạm pháp, vô nhân đạo của những kẻ chủ tâm xóa sổ trường đua Phú Thọ.
Tôi thách đấu bằng cách tranh luận với bất cứ cá nhân hay tổ chức nào cho rằng: Việc giải thể trường đua Phú Thọ vừa qua là hợp pháp. Ông có thể huy động cả bộ máy Tòa án của ông để chống lại tôi nếu như ông cho rằng việc giải thể trường đua Phú Thọ là hợp pháp. Tôi sẵn sàng đi tù nếu tôi sai.
Qua thư này ông đã biết quyết tâm khôi phục trường đua Phú Thọ của tôi như thế nào rồi. Tôi sẵn sàng hi sinh tất cả để chống lại cái cơ chế bảo vệ cái sai của cơ quan nhà nước. Nếu ông không thượng tôn luật pháp do chính ông soạn thảo thì tôi cũng sẵn sàng chống ông luôn.
Thư đã quá dài rồi, tôi không muốn làm mất nhiều thì giờ của ông. Chúc ông sáng suốt khi giải quyết đơn khiếu nại của tôi.
Kính thư,
Huỳnh Thị Thu
Tác giả gửi BVN
CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
_______________________________________
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc
Bình Dương, ngày 11 tháng 04 năm 2014
ĐƠN KHIẾU NẠI
Kính gửi: Chánh án Tòa án nhân dân Tối cao
Họ và tên người khiếu nại: Huỳnh Thị Thu, sinh năm 1973
Địa chỉ: 31A/5 đường 22/12 tổ 2 KP4, An Phú, Thuận An, Bình Dương.
Điện thoại: 0918 798 413
NỘI DUNG KHIẾU NẠI
Ngày 11/04/2014, tôi đến Tòa án nhân dân TP.HCM để biết thông tin về vụ kiện của tôi thì được biết: ngày 02/04/2014, Tòa án nhân dân TP.HCM đã ra quyết định số 114/2014/QĐ-TATP bác đơn khiếu nại của tôi gửi ngày 17/02/2014 và giữ nguyên Thông báo trả lại đơn khởi kiện số 10/TB-TA ngày 13/02/2014 của Tòa án nhân dân TP.HCM. Quyết định này đã vi phạm tố tụng vì đã giải quyết chậm hơn thời gian theo luật định gần hai tháng. Có phải Tòa án nhân dân TP.HCM cố tình kéo dài thời gian vụ kiện này để UBND TP.HCM có thêm nhiều thời gian để làm chuyện đã rồi là phá nát cơ sở hạ tầng của Câu lạc bộ Thể thao Phú Thọ?
Căn cứ trên hệ thống văn bản quy phạm pháp luật của Nước CHXHCN Việt Nam, tôi bảo vệ quan điểm QĐ 1352 không phải là một quyết định hành chính mang tính nội bộ và là đối tượng giải quyết của Tòa án như sau:
Căn cứ Khoản 12, Điều 2 Luật ban hành các văn bản quy phạm pháp luật; Điểm b, Khoản 2, Điều 2, Điều 7 và Điều 8 Luật ban hành các văn bản quy phạm pháp luật của HĐND và UBND; Công báo TP.HCM Số 18 ngày 15/4/2013 và cách đánh số văn bản của QĐ 1352 chứng tỏ quyết định này là một văn bản quy phạm pháp luật.
Căn cứ Điều 84, Điều 87, Điều 89, Điều 90 và Điều 100 của Bộ luật dân sự thì UBND TP.HCM và Sở Văn hóa thể thao và du lịch là hai pháp nhân khác nhau thuộc loại hình cơ quan nhà nước; Câu lạc bộ Thể thao Phú Thọ là tổ chức kinh tế.
Do đó, các quyết định hành chính của UBND TP.HCM tác động đến Sở Văn hóa thể thao và du lịch và Câu lạc bộ Thể thao Phú Thọ là quyết định của một cơ quan nhà nước tác động đến một cơ quan nhà nước khác, một tổ chức kinh tế khác nên không thể là quyết định hành chính mang tính nội bộ, hiểu theo cách giải thích tại Khoản 4, Điều 3 Luật tố tụng hành chính.
Một sự thật hiển nhiên là UBND TP.HCM, Sở Văn hóa thể thao và du lịch, Câu lạc bộ Thể thao Phú Thọ không phải là cùng một cơ quan, tổ chức. QĐ 1352 đã chỉ đạo điều hành ra ngoài phạm vi UBND TP.HCM thì làm sao nó có thể là một quyết định hành chính mang tính nội bộ được? Nếu ai đó cố tình đánh lận con đen, tự suy diễn không có cơ sở để bảo vệ quan điểm QĐ 1352 là quyết định hành chính mang tính nội bộ là kẻ đó đã làm vấy bẩn nền Tư pháp Việt Nam, góp phần cho chính quyền càng xa rời nhân dân.
UBND TP.HCM đã tự phân loại các văn bản quy phạm phap luật của mình. Các quyết định hành chính mang tính nội bộ không được đăng trên Công báo TP.HCM và lưu trữ trong Mục Văn bản chỉ đạo điều hành của UBND TP. Nội dung các văn bản trong Mục văn bản bản chỉ đạo điều hành mang rõ nét tính chất nội bộ.
Căn cứ Điều 11 Luật ban hành các văn bản quy phạm pháp luật của HĐND và UBND; Khoản 1, Điều 93 Luật ban hành các văn bản quy phạm pháp luật, tôi có quyền yêu cầu Tòa án hủy bỏ một phần QĐ 1352 vì hàng loạt sai phạm của quyết định này. Tòa hành chính là nơi được Nhà nước giao trách nhiệm xử lý những quyết định tương tự như QĐ 1352.QĐ 1352 xâm phạm đến quyền lợi hợp pháp của hàng ngàn hộ nuôi ngựa và nài ngựa. Chiếu theo Điểm a, Khoản 1, Điều 1 Nghị quyết Số: 02/2011/NQ-HĐTP, QĐ 1352 là quyết định hành chính mà người khởi kiện cho rằng quyền, lợi ích hợp pháp của mình bị xâm phạm.
Từ những luận cứ trên, tôi khẳng định QĐ 1352 không phải là một quyết định hành chính mang tính nội bộ của cơ quan, tổ chức như quan điểm của Tòa án nhân trường đua Phú Thọ đâu phải tự nhiên có từ trên trời rơi xuống. Nhiều thế hệ người nuôi ngựa đã bỏ ra biết bao công sức mới tao dựng ra được trường đua Phú Thọ để cho Nhà nước quốc hữu hóa.Nhà nước đã bất công khi bỏ mặc những người nuôi ngựa suốt mấy chục năm qua. UBND TP.HCM đã không làm tròn nhiệm vụ bảo vệ quyền lợi hợp pháp của những người nuôi ngựa theo Điểm 2, Điều 94 Luật Tổ chức HĐND và UBND mà còn ban hành một quyết định hành chính mang tính “Ăn cháo, đái bát”, trái đạo lý “Uống nước, nhớ nguồn” ngàn đời của người dân Việt, vi phạm pháp luật hàng loạt từ Nghị định, Luật, tới Hiến pháp, đẩy người nuôi ngựa vào Người dân bầu ra các ông lớn để các ông phải vắt đầu, vắt óc phục vụ nhân dân chứ không phải bầu ra các vị để đè đầu cưỡi cổ, làm xáo trộn cuộc sống yên lành của người dân.
Nếu QĐ 1352 là bất khả xâm phạm như quan điểm của Tòa án nhân dân TP.HCM thì đó là một điều sỉ nhục đối với ngành Tư pháp nước ta. Các nhà làm luật đã làm việc kiểu gì mà để một cái lổ hổng lớn cho những con quái vật hành chínhmang tên “quyết định hành chính mang tính nội bộ” tha hồ tác oai, tác quái gây xáo trộn cuộc sống yên lành của người dân. Không lẽ, chỉ cần khoác bộ giáp “mang tính nội bộ” là các quyết định hành chính sai trái được quyền tha hồ tác oai, tác quái hành hạ người dân? Luật pháp của chúng ta thật sự không chế tài được những con quái vật hành chính “quyết định hành chính mang tính nội bộ” hay sao?
Một lần nữa, tôi thiết tha đề nghị ông Chánh án Tòa án nhân dân tối cao xem xét đến trường hợp này. Người dân khổ lắm không biết nói như thế nào để các vị có trách nhiệm hiểu.Chúng tôi phải chật vật mưu sinh để duy trì đàn ngựa và cuộc sống. Niềm tin của người dân đối với chính quyền đã mất đi rất nhiều rồi. Xin ông Chánh án đừng để cho chúng tôi phải mất niềm tin hơn nữa. Chúng tôi đã bị chèn ép quá lâu rồi.Nếu ông có rơi vào trường hợp của chúng tôi thì ông sẽ có suy nghĩ chính quyền thời nay có khi còn ác hơn cả thực dân Pháp.
Trong khi chờ sự giải quyết, xin ông Chánh án nhận nơi đây lòng chân thành biết ơn của những người nghèo nuôi ngựa.
– Bản sao Công báo TP.HCM số 18 ngày 15/4/2013
– QĐ số 114/2014/QĐ-TATP
Người khiếu nại
Huỳnh Thị Thu