Thư cho Ba trong tù

Những viên công an cấp thấp có thể chỉ chăm chú thi hành lệnh cấp trên, có thể bị nhồi sọ đến mức thực sự tin rằng những tù nhân lương tâm như ông Ngô Hào là “kẻ thù” của đất nước, có thể đã trở thành những robot vô cảm trước nỗi đau của đồng bào, đồng loại. Nhưng các vị ở cấp điều hành, các vị nghĩ gì khi đọc những dòng chữ đau đớn oán hận của em nhỏ này? Các vị có hiểu rằng sự nhẫn tâm tàn bạo của các vị khi trấn áp những người bất đồng chính kiến đã gieo mầm uất hận trong lòng xã hội, cái mầm ấy sẽ mọc thành cây tầm vông như đã được sử dụng trong cuộc Nam Kỳ khởi nghĩa năm nào. Hay các vị cứ ăn ngon ngủ yên, vì nghĩ rằng đến lúc ấy thì các vị đã cao chạy xa bay, có gì thì… con cháu các vị lãnh hộ? 

Hoàng Hưng 

 

  Tuy Hòa ngày 24/12/2013

 Kính thưa Ba,

Hôm nay, sau đúng một ngày họ xử Ba vì tội danh âm mưu lật đổ chính quyền nhân dân theo điều 79 vì những lý do hết sức vô căn cứ và phiến diện mà nhà nước Công hòa Xã hội Chủ nghĩa đã áp đặt cho Ba, bắt Ba phải ở tù 15 năm tù giam và 5 năm quản chế.

Ngày xử án Ba, bên ngoài tòa án cũng như bên trong tòa, chỉ có Mẹ và hai anh em con cùng với một hàng rào công an hơn 50 người. Không băng rôn, biểu ngữ của bà con, không một bạn bè, người thân nào đến để chia sẻ cùng 3 Mẹ con và Ba. Bước vào căn phòng xử án chỉ có Mẹ, con và em Trí, một cảm giác cô đơn lạc lõng và rất buồn, chung quanh gia đình chỉ toàn là công an với khuôn mặt lạnh lùng, vô cảm. Bao trùm lên không gian phòng xử án là một bầu không khí lạnh tanh, trong phòng chỉ có tiếng của Hội đồng xét xử vang vang, còn Ba thì không được phép nói gì ngoài hai chữ “ Có” và “Không”.

Đã nhiều lần trong lúc xử án Ba, con liếc nhìn xuống phía dưới căn phòng mong tìm được một người quen, nhưng đáp lại điều mong chờ của con là một nỗi thất vọng rất lớn, đến khi kết thúc phiên tòa, vẫn không một ai thân quen đến chia sẻ cùng gia đình. Hai đứa con buồn và tủi thân vô cùng Ba ơi…!!!

Ba thân yêu,

Ba biết không! Hôm đó, khi nghe tòa tuyên án: “Xử y án sơ thẩm bị can Ngô Hào 15 năm tù và 5 năm quản chế về tội Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền Nhân dân”, Mẹ đã gào khóc rất nhiều, con và em đều không biết làm cách nào để giúp mẹ bớt đau khổ hơn cả. Chung quanh gia đình lúc đó chỉ có công an và công an. Đã thế, lúc Mẹ gào khóc họ còn quay phim và thậm chí cười mỉm nữa, con không biết nụ cười đó của họ là có ý gì, làm sao mà họ có thể cười trước một gia đình ly tán, đau khổ như vậy, không biết họ có được đi học không? Những bài học giáo dục công dân dưới mái trường Xã hội Chủ nghĩa đã dạy họ những gì mà họ có thể vô cảm trước nỗi đau khổ của đồng loại như thế?

Ba ơi! Mấy ngày trước khi họ xử án Ba, Mẹ lại lên cơn bệnh nặng, vì chứng bệnh ung thư giai đoạn cuối của mẹ đã phát tán trong những ngày Mẹ buồn và lo lắng cho Ba, kèm theo là thời tiết giá lạnh, nay Mẹ lại bị thêm chứng sỏi thận, gai cột sống nữa. Ngồi trong phòng xử án mà 2 tay, 2 chân Mẹ run cầm cập, Mẹ lại bị đờm chặn ngay cuống họng không cho thở, Mẹ phải chạy vào nhà vệ sinh để lấy đờm ra nhưng không được, con đã xin Mẹ để con chở Mẹ về nhưng Mẹ không chịu, Mẹ muốn tận dụng từng giây từng phút để đứng cạnh Ba, cổ vũ tinh thần Ba. Từ ngày Ba bị bản án sơ thẩm giam đến nay, Mẹ không được gặp mặt Ba, nên bây giờ, dù bệnh thế nào Mẹ cũng muốn tận dụng những giây phút bên Ba dù họ không cho Mẹ đến gần Ba.

Hôm đó trời rất lạnh, con thấy sức khỏe Ba đã yếu đi rất nhiều so với lần gặp trong phiên sơ thẩm trước đây, Ba đi không vững, trả lời tòa mà Ba phải ngồi trên ghế chứ đứng không nổi. Từ ngày Ba bị bắt tới giờ, con thấy Ba xanh xao hơn, tóc Ba đã bạc trắng. Hôm đó, con nhìn thấy chân Ba đã teo đi nhiều chỉ còn nhìn thấy da bọc xương và bên ngoài là đôi còng sắt. Đến ngày ra tòa mà họ vẫn còn còng chân Ba. Không biết họ nghĩ gì? một người năm nay đã 65 tuổi, lại bị bệnh, sức đâu mà đối chọi với hơn 50 công an? vậy mà họ vẫn còng chân Ba. Thấy đôi chân gầy còm, ốm yếu của Ba trong đôi còng sắt, con không cầm được nước mắt, Ba ơi!

Mùa mưa năm nay nhà mình dột nhiều lắm, không biết mái nhà sẽ trụ được bao lâu, nhà mình trước đã yếu nay lại xuống cấp nhiều. Mái nhà đã bị cơn bão lúc trước làm cho yếu đi, mưa dột nhiều không có chỗ nằm, con phải lấy thau hứng nước mưa dột vì chưa có tiền để lợp lại mái nhà. Chắc năm nay nhà mình không có Tết rồi Ba ạ. Ba thì ở tù, Mẹ thì bệnh nặng, tụi con không biết xoay xở vào đâu để có mâm cơm cúng Ông Bà ngày Tết. Xin Ba tha lỗi cho tụi con.

Ba ơi, đất nước mình là đất nước tự do mà sao mình chỉ lên tiếng nói những điều đúng, bảo vệ những người bị áp bức bất công thế mà bị tội vậy? Vậy còn gì là tự do nữa. Ba ơi! Những việc Ba làm con thấy không có gì là sai hết đâu ạ. Ba ơi, Ba mãi là Ba của con, là tấm gương kiên cường cho 2 anh em con.

Con của Ba

Ngô Minh Tâm

Email: trung.hieu.dao2010@gmail.com

DT: 01669069937

Nguồn: danlambaovn.blogspot.com

[youtube=http://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=irwhhQLqnoE]

http://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=irwhhQLqnoE

Bà Nguyễn Thị Kim Loan – vợ ông Ngô Hào sau phiên tòa xử.

Nhà gia đình ông Ngô Hào
 
Ngôi nhà dột nát…
Ông Ngô Hào trước khi bị tù

Phiên tòa phúc thẩm nhà bất đồng chính kiến Ngô Hào:

rfa.org/vietnamese/in_depth/appel-trial-of-ngohao-12242013060939.html

Ông Ngô Hào bị 15 năm tù vì tội “lật đổ”:

bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2013/09/130912_ngo_hao_verdict_15_years.shtml

Đơn kêu cứu của vợ ông Ngô Hào:

vietnamhumanrightsdefenders.net/2013/09/12/don-keu-cuu-cua-vo-ong-ngo-hao/

 

This entry was posted in Tin Tức. Bookmark the permalink.