Hôm nay BVN gửi bạn một bài viết ký tên hai tác giả đáng nể, Trung tướng Đồng Sĩ Nguyên và Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh.
Về nội dung bài viết này, thật khỏi cần phải góp ý! Chính vì thế mà đọc xong, xin các bạn hãy cùng chia sẻ với BBT một ý nghĩ yêu đời sau: giả sử như, dưới danh nghĩa “thận trọng” “tránh sơ suất”, “tránh bị lợi dụng”, có ai đó núp dưới danh nghĩa “biên tập” để định kiểm duyệt bài viết của hai nhân cách lớn như Đồng Sĩ Nguyên và Nguyễn Trọng Vĩnh, bạn sẽ nghĩ sao? Bạn có thấy tức cười không?
Trong một xã hội dân chủ, không tồn tại chế độ kiểm duyệt các ấn phẩm. Ai ai cũng “thống nhất ý kiến” về điều đó. Chỉ chưa thống nhất cái ý nghĩa “vì sao?” của vấn đề. Thật vậy, vì sao trong một xã hội dân chủ, lại không nên và không thể tồn tại chế độ kiểm duyệt?
Đầu tiên, rất dễ nhận ra, đó là xã hội đã có sự thay đổi về mặt bằng văn hóa và giáo dục. Trước khi có nền dân chủ, loài người có nền chuyên chính của quý tộc. Sự chênh lệch về văn hóa và giáo dục giữa quý tộc và bình dân là một trời một vực, một bên có học và một bên thất học. Sự nghiệp công nghiệp hóa chuẩn bị cho loài người rũ bỏ chế độ quý tộc trị để chuyển sang nền dân trị. Cũng nền công nghiệp hóa đó trong nhiều thế kỷ đã nâng cao dần mặt bằng dân trí của con người. Từ đó, đời sống dân chủ hóa (trong đó có sự xóa bỏ chế độ kiểm duyệt) là sự phát triển hết sức tự nhiên của xã hội con người.
Nhưng khi đã qua thể chế dân chủ rồi, vẫn còn có những thế lực muốn duy trì mãi mãi sự ngu dân trong một nền dân trị. Bọn này chỉ bao gồm trong hai hạng người: một là lớp cùng dân lưu manh nắm chính quyền, và hai là bọn trí thức nửa mùa chia sẻ chính quyền với bọn cùng dân đó. Vì nhiều lý do, để tạo sự “ổn định” cho bọn chúng, hai tầng lớp này phải một cốt một đồng duy trì chế độ kiểm duyệt tư tưởng bằng mọi nhẽ. Sự kiểm duyệt báo chí và các sản phẩm của tự do biểu đạt là dễ hiểu!
Bọn người độc ác này chỉ nhầm có một điều: loài người đang bước vào thời đại của thông tin mạng, một công cụ bù đắp cho mọi tước đoạt quyền dân chủ. Ta hãy nghĩ coi, vì lý do nào mà hai vị tướng Đồng Sĩ Nguyên và Nguyễn Trọng Vĩnh đều dùng internet để biểu đạt ý tưởng của mình? Và giả sử như ý tưởng của hai vị bị cắt xén phục vụ cho một ý đồ nào đó, thì hai vị có chịu bó tay không, hay là ngay tức khắc hai vị lại có ngay diễn đàn khác thay thế?
Thời đại mới đấy! Kết luận thật hiển nhiên: hãy sống cho đúng với nhịp bước của Thời đại. Vào cái lúc mà các em bé ba bốn tuổi cũng dùng được máy tính cá nhân nhoay nhoáy, mọi chú đà điểu rúc đầu vào cát đều tỏ ra kém khôn ngoan.
Hãy noi theo các em bé bằng cách chạy đua với các em bé! Nếu để tuột mất các em bé ba bốn tuổi kia, chúng sẽ “tự diễn biến” cho mà coi! Khi đó, rút được đầu từ cát bỏng ra và điên cuồng ngắm bắn loạn xạ, e rằng đã hơi bị muộn!
Lý trí muôn năm!
Bauxite Việt Nam